| #Chapter 02: Vị Tình |18+|
| #Chapter 02: Vị Tình. |18+|
Ánh sáng từ đèn trần chiếu xiên qua ly rượu vang màu ruby khiến mọi thứ trong căn penthouse tầng ba mươi ở Paris như được phủ thêm một lớp nhung đỏ nặng nề. Rượu đắt, như cái tên của hắn Negav. Đêm nay, hắn không biểu diễn, không đàn dương cầm, không mị hoặc những kẻ khát thèm danh vọng. Hắn ngồi ở chiếc ghế bành gần cửa sổ, trong tay vẫn là ly rượu sóng sánh máu, và đối diện hắn là em Rhyder, hay đúng hơn, Nguyễn Quang Anh.
Áo em còn chưa cởi, chỉ bị kéo lỏng vài cúc. Cổ áo sơ mi trắng hơi nhàu, lem chút nước rượu đỏ thẫm sau cú nghiêng tay cố tình của hắn. Chất lỏng sánh từ cổ em, trượt xuống xương đòn, loang dần vào thân áo. Mùi nho lên men hòa với mùi mồ hôi sau một ca làm dài khiến da em như được tẩm ướp bằng thứ hấp dẫn bản năng nhất.
| Rhyder - NguyenQuangAnh.
Anh..đổ rồi?
Em khẽ nói, không dám ngước lên.
Negav đặt ly rượu xuống bàn kính. Mắt hắn không rời khỏi vết rượu trên da em. Hắn bước đến, ngón tay chạm nhẹ lên cổ áo, kéo vạt vải trượt khỏi vai. Không mạnh. Không thô. Chỉ là... quyết đoán.
| Negav - DangThanhAn.
Tôi ghét rượu bị lãng phí.
Hắn nói, đầu ngón tay đã bắt đầu đuổi theo dòng chất lỏng mát lạnh chạy dọc cổ em, rồi lượn xuống hõm ngực.
| Negav - DangThanhAn.
Đặc biệt là khi nó lại rơi vào nơi... đáng uống thế này.
Ngón tay hắn dừng lại ngay nơi rượu loang vào lớp áo mỏng, rồi hắn cúi đầu. Đôi môi mỏng chạm vào làn da ẩm lạnh ấy, khẽ mút, như muốn hút lấy từng giọt còn sót lại.
Em thở gấp. Vai khẽ co lại, nhưng không lùi. Mắt em nhòe đi vì hơi nóng bắt đầu dâng trong ngực.
| Rhyder - NguyenQuangAnh.
Anh đang... làm gì vậy..-?
Hắn không trả lời. Lưỡi hắn lướt qua xương quai xanh, chậm rãi như đang vẽ lên da thịt một bài thánh ca quỷ dị. Một tay hắn luồn ra sau, siết lấy eo em, kéo em sát vào thân hình cao lớn. Cằm em bị nâng lên bằng hai ngón tay, ép em nhìn thẳng vào mắt hắn.
| Negav - DangThanhAn.
Đừng hỏi điều em đã biết. Em đang run, nhưng không rút lui. Thế nghĩa là gì, Rhyder?
Em muốn trả lời, nhưng cổ họng nghẹn lại. Không khí đặc quánh như mật.
Hắn nắm cổ tay em, nhẹ nhàng kéo em về phía chiếc giường phủ lụa đen. Không ép buộc. Nhưng cũng không cho phép từ chối
Hắn đẩy em ngồi xuống mép giường, rồi tách chân em ra. Quỳ gối giữa khoảng trống, hắn ngước nhìn lên. Tay hắn bắt đầu tháo từng chiếc cúc áo, chậm như mở phong thư tình cổ. Mỗi nút áo bung ra là một đoạn da thịt hiện hình dưới ánh đèn đỏ. Khi áo được trượt khỏi vai, hắn không vội cởi hết. Chỉ để nó vắt hờ, lộ nửa ngực, đủ để hắn cúi xuống hôn từng tấc.
| Negav - DangThanhAn.
Em nghĩ làm tình với quỷ là một trò chơi nhanh sao? Không. Đây là một buổi tế lễ. Và em... là lễ vật.
Lưỡi hắn lượn qua đầu ngực em, rồi mút mạnh. Em rướn người theo phản xạ, hai tay siết lấy ga giường.
| Rhyder - NguyenQuangAnh.
A..dừng.. nó-.. lạ..
| Negav - DangThanhAn.
Khi nào em rên xong thì tôi sẽ dừng.
Hắn đáp, môi vẫn kề trên da.
Ngón tay hắn trượt xuống, cởi thắt lưng, mở nút quần. Em rít nhẹ, nhưng không kháng cự. Khi quần bị kéo xuống, hắn không chạm ngay. Chỉ đặt tay lên đùi, vuốt chậm từ đầu gối lên tận gốc.
Rượu từ cổ em vẫn chưa khô. Hắn cúi xuống, lần nữa dùng lưỡi liếm theo vệt ấy, lần này sâu hơn, thấp hơn. Chạm vào ngực. Rồi xuống bụng. Cuối cùng, khi môi hắn chạm vào chỗ sâu nhất, em bật lên một tiếng kêu nghẹn ngào.
| Rhyder - NguyenQuangAnh.
Đừng... làm vậy...
| Negav - DangThanhAn.
Vẫn câu đó. Em không cấm tôi được đâu. Vì tôi là người đầu tiên chạm vào nơi này của em, đúng không?
Ngón tay hắn vẫn ở đó, ghì chặt bên xương hàm cậu như thể không muốn rời. Quang Anh dường như quên mất phải hít thở, làn da cậu ướt đẫm rượu và hơi nóng, ánh đèn pha lê phía trên đầu khúc xạ vào vệt rượu còn đọng trên xương quai xanh, như dát vàng lên từng tấc da thịt.
Negav nghiêng đầu, rất khẽ. Hắn nhìn cậu như thể đang cân nhắc vị trí cắn đầu tiên trên món tráng miệng thượng hạng.
| Negav - DangThanhAn.
Em không biết bản thân mình gợi cảm đến thế nào, đúng không Rhyder?
Quang Anh không trả lời. Đôi mắt cậu mở lớn, run rẩy như thể một con nai mắc bẫy. Nhưng chính cái run rẩy ấy lại càng khiến cậu thêm hấp dẫn.
Một giọt rượu trượt từ cổ cậu xuống lòng ngực, lướt ngang đầu nút áo sơ mi đã bung, và dừng lại tại thắt lưng. Hắn nhìn nó trôi đi như nhìn dòng thời gian trôi xuống vực, chậm rãi..đắm đuối.
Bàn tay hắn lướt xuống, đầu ngón tay xòe ra, mơn trớn qua nơi giọt rượu vừa đi qua.
| Negav - DangThanhAn.
Chúng ta nên lau vết rượu này, nhưng bằng lưỡi..thì tốt hơn.
Câu nói đó, như một lời mời gọi từ địa ngục ngập tràn mật ngọt.
Rhyder nghiêng đầu tránh đi, nhưng hắn không để cậu thoát. Lưỡi hắn lướt nhẹ trên xương đòn, vị mằn mặn xen lẫn vị cồn khiến nụ cười hắn trở nên vô cùng thỏa mãn. Mỗi nơi hắn chạm vào, đều để lại vệt nóng rực như thiêu đốt.
| Rhyder - NguyenQuangAnh.
Tôi..không phải kiểu người này.
Câu nói yếu ớt bật ra từ cổ họng cậu, nhưng hắn chỉ bật cười khẽ, hơi thở sát bên tai khiến cậu nổi da gà.
| Negav - DangThanhAn.
Không sao cả. Em là kiểu người của tôi là đủ.
Hắn cởi cúc áo cậu, từng nút, từng nút, không vội. Ngón tay mang nhẫn lạnh ngắt lướt trên ngực trần, rồi dừng lại nơi tim cậu đang đập dồn. Rhyder nắm lấy cổ tay hắn, nhưng không đủ lực. Hắn áp môi lên giữa ngực cậu, một nụ hôn không cuồng bạo, mà sâu lắng và chiếm hữu, đẫm hương vị mùi mẫn của vị tình . Như thể muốn đóng dấu.
| Negav - DangThanhAn.
Ngọt thật.. Nói ra thì tham lam quá.
| Negav - DangThanhAn.
Thay vì riêng đêm nay, tôi muốn mỗi đêm đều thế. Bên em.
Cậu thở gấp, định phản kháng, nhưng khi môi hắn áp xuống môi cậu, tất cả lý trí đều hóa thành bọt biển tan giữa rượu và mùi gỗ trầm ấm.
...Căn phòng ngập ngụa hơi người, ánh đèn vàng nhạt từ cây đèn góc phòng hắt xuống tấm lưng trần bóng mồ hôi của kẻ đang chiếm hữu mọi phần trong cậu, từng tiếng thở, từng cú nhấn chìm.. đều như giai điệu của một khúc dương cầm ma mị. Rhyder có muốn thoát cũng không được nữa.
Bởi lần đầu tiên trong đời, có một người khiến cậu ngập trong hỗn loạn mà vẫn cảm thấy được nhìn thấy được nâng niu như một món báu vật chỉ dành riêng cho hắn.
_____________________________
| Negav - DangThanhAn.
Ngủ đi. Từ nay, không ai được chạm vào em nữa ngoài tôi.
Giọng hắn nhẹ tênh như gió, nhưng rạch sâu vào tiềm thức cậu.
Quang Anh khẽ nhắm mắt, mệt mỏi, kiệt sức, nhưng trong lồng ngực, trái tim lại đập với một thứ tiết tấu rất lạ. Hỗn độn, loạn nhịp.. và nguy hiểm.
Comments
꩜ .ᐟᴡ‘ᴄʜᴏɴɴ ⌗ᶻ 𝗓 𐰁 .ᐟ
Trời ơi, lần đầu tiên thấy thích kiểu viết H nhưng theo dạng miêu tả, nó quắn quéo kinh khủng =)))) nó ko ph kiểu dồn dập mà nó kiểu có cơ sở ấy, đọc mà cái người như con sâu 😞🥵
2025-06-03
3
Emyeu CapRhyy.
Đúng là ng có văn vần viết H nó phải khác nhờ.. Nó bị cuốn kinhh, văn phong nó tinh hoa hội tụ mà nó hoa mỹ mà nó xuất sắc làm sao á.💋
2025-06-03
3
Emyeu CapRhyy.
Thôi, An đừng có nói nữa. An càng nói e lại càng hứng kh chịu nổi, muon moc toi noi roi a.😞
2025-06-03
3