Chap 2
________________________________________________________________________
________________________________________________________________________
Tiếng gà gáy sáng. Mùi khói bếp thoang thoảng. Ánh nắng chưa lên hẳn, sương còn vương trên mái lá. Bến nước vẫn còn đọng hơi sương. Duy vừa đi vừa xách giỏ cơm, tay lau mồ hôi
Hoàng Đức Duy
//tự nói với mình, giọng thấp//
Hoàng Đức Duy
Người ta ngủ tới nắng đứng bóng mới dậy… còn mình gà chưa gáy đã phải nấu nước, bắc nồi, đi đưa cơm...
________________________________________________________________
Chân bước đến đình làng. Duy giật mình khi thấy một bóng người ngồi tựa cột đình, chân bắt chéo, tay cầm điếu thuốc còn tàn lửa nhỏ
Nguyễn Quang Anh
//mắt vẫn nhắm giọng đều đều//
Nguyễn Quang Anh
Mới sáng sớm đã cằn nhằn . Định làm rối tai rối óc người ta à ??
Hoàng Đức Duy
//ngạc nhiên một thoáng , nhưng giữ bình tĩnh//
Hoàng Đức Duy
Ủa tôi nói với cậu hồi nào ?Đứng ngoài rồi nghe lén ?
Nguyễn Quang Anh
Ngồi đây chớ đâu có trốn bụi trốn lùm. Mà lời mày… như cái rựa bén, liếc cũng thấy đau
Hoàng Đức Duy
//cười nhẹ, tay đặt giỏ cơm xuống bậc thềm//
Hoàng Đức Duy
Cậu tự thấy vậy ?
Nguyễn Quang Anh
//nheo mắt nhìn//
Nguyễn Quang Anh
Tao không phải loại dễ bị chạm tự ái bởi vài câu hằn học của mày
Hoàng Đức Duy
Vậy tốt. Miễn là cậu đừng kéo cả cái họ Nguyễn xuống với cái tính khí hỗn hào đó
Nguyễn Quang Anh
Mày có quyền gì mà dạy tao cách sống?
Hoàng Đức Duy
Tôi không dạy . Nhưng cái gì thấy chướng mắt thì tôi nói
Nguyễn Quang Anh
//nhích người dậy, bước tới gần //
Nguyễn Quang Anh
Mày không sợ tao à ?
Hoàng Đức Duy
//ngược nhìn thẳng, giọng dửng dưng//
Hoàng Đức Duy
Sợ chứ ! Sợ mấy người sống không biết vì cái gì ! Có nhiêu hỏi không chán ?
Không khí giữa hai người như có một lớp bụi mỏng, giăng im lìm. Tiếng người trong chợ văng vẳng. Tiếng dao chặt thịt đâu đó vang lên
Lão Từ
//chống gậy từ từ bước ra giọng cộc //
Lão Từ
Nè nè ha tụi bây đó , sáng nào cũng như chó với mèo
Lão Từ
Tao đang tụng kinh còn phải bỏ ngang giữa chừng vì cái giọng của mày đó Duy
Hoàng Đức Duy
//cuối đầu lễ phép//
Hoàng Đức Duy
Dạ con xin lỗi , cơm sáng cụ dặn con đem lên sớm ạ
Lão Từ
//nhìn Duy rồi quay qua nhìn Quang Anh//
Lão Từ
Còn đây ?? Hội đồng quyền quý chức lớn , mà để con cái ngồi gác đình hút thuốc , ngó trời
Lão Từ
Ngó riết rồi được cái gì ?
Nguyễn Quang Anh
//cười nhạt //
Nguyễn Quang Anh
Ít ra...con còn biết trời đang đổ nắng chớ không đổ máu
Lão Từ
haizz thiệt tình !! Khôn lỏi ! Mày ngồi đó mà giữ lấy trời . Chớ không giữ được tâm coi như mù
Lão Từ quay vô trong, lắc đầu. Còn lại hai người. Duy đặt giỏ cơm ngay ngắn, phủ khăn vải trắng lên
Nguyễn Quang Anh
//ngồi lại bật tam cấp//
Nguyễn Quang Anh
Mày nấu đó hả ?
Nguyễn Quang Anh
Cái gì mày cũng làm được , còn cái gì nữa cho đủ ?
Hoàng Đức Duy
Sống đủ lòng . Chứ không đủ tiền , đủ chức như cậu
Nguyễn Quang Anh
//cười khẽ , khịt mũi//
Nguyễn Quang Anh
Mày cứ tưởng tao không hiểu đời. Nhưng đời mày chỉ quanh quẩn bến sông, mày biết được cái chi mà nói ??
Hoàng Đức Duy
//ngồi xuống không nhìn Quang Anh//
Hoàng Đức Duy
Tôi biết… sáng nào Lão Từ cũng vất vả kiếm củi . Tao biết má thím Tư bị bệnh liệt giường, không ra chợ được. Tao biết… mày hay tới đình nhưng chưa một lần lạy bàn thờ tổ. Tao biết… mày cô độc, dù có cha mẹ anh chị đầy nhà
Nguyễn Quang Anh
//cứng người// mày theo dõi tao ?
Hoàng Đức Duy
Không rảnh , tao có mắt để nhìn có lòng để thấy mọi người cực khổ
Nguyễn Quang Anh
//im lặng khoảng lâu//
Nguyễn Quang Anh
Lòng...dễ vỡ lắm . Tao không xài
Hoàng Đức Duy
Không xài nên mới rách nát từ hồi nào không hay
nvp
Ủa bây , gặp nhau là gây lộn quài vậy đó hả ? Chắc kiếp trước hai đứa lấy nhau rồi không ưng haa
Hoàng Đức Duy
//mặt đỏ vội trả lời//
Hoàng Đức Duy
Chị..chị nói bậy !
Nguyễn Quang Anh
Hah . Cũng có thể ?
____________________________________________________________
Hoàng Đức Duy
Ừm thôi tôi đi
Hoàng Đức Duy
//nói vọng vào bên phía Lão Từ //
Hoàng Đức Duy
Cụ ăn xong nhớ lấy thuốc trong khăn đỏ. Có củ gừng hầm đậu xanh đó, cho ấm bụng nha cụ
Hoàng Đức Duy
//đứng dậy bước đi //
Nguyễn Quang Anh
//nhìn theo bước Duy//
Hoàng Đức Duy
//đứng lại quay đầu nhìn//
Nguyễn Quang Anh
//nhẹ giọng// Mày ăn gì chưa ?
Hoàng Đức Duy
//giật mình ,hơi nghẹn //
Hoàng Đức Duy
Đừng bắt chước dân làng hỏi mấy câu thân tình. Cậu là người trên. Đừng làm khó mình như vậy
Nguyễn Quang Anh
Biết đâu tao không muốn làm người trên nữa
Hoàng Đức Duy
//im lặng rồi khẽ nói// Vậy… chịu hạ mình thì hãy học cách cúi đầu bằng lòng. Không phải bằng miệng
Nguyễn Quang Anh
//nhìn trời, buông nhẹ // Khó vậy sao ?
Hoàng Đức Duy
Không khó đến vậy , bởi vì thương một người không cùng thế giới nó mới khó .
Nguyễn Quang Anh
Hả ?? Sao...
Hoàng Đức Duy
Vậy thôi tôi đi trước //bước đi xa dần//
________________________________________________________________________________
________________________________________________________________________________
tôi đang ngủ
Quá khứ lặp lại.
tôi đang ngủ
đang viết truyện thì nghĩ tới lúc trước làm tôi thấy...
tôi đang ngủ
Muốn bỏ giữa chừng...
tôi đang ngủ
Tôi thấy mới chap 2 thôi đã thấy ý tưởng ban đầu sai lệt rồi đó.
Comments
zoiizoiii
ê đừng bỏ con giữa chợ..
2025-06-06
0
🐑⚡
sao tôi rồi lại tao vậy anhh
2025-06-04
0
zoiizoiii
chap 3 của tôi đâuuu
2025-06-06
0