Chương cuối

[Cảnh: Phòng họp của nhà tài phiệt. Các thành viên lớn tuổi ngồi đầy đủ, lạnh lùng. Mẹ chồng ngồi đầu bàn, lật từng trang hồ sơ.]
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
Gia đình này, ai cũng giỏi… nhưng không phải ai cũng có bản lĩnh giữ danh dự. Ta không chọn người có bằng cấp. Ta chọn người biết sống sót.
Hoắc Viên Dương
Hoắc Viên Dương
/cau mày) em , em đang định chọn ai kế vị vị trí Chủ tịch Quỹ Gia tộc?
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/lạnh lùng, đặt bút ký/ Park Thanh Thư.
[Cảnh: Mọi người sốc. Jiwoo đang uống nước, sặc.]
Han Jiwoo
Han Jiwoo
…Cái gì? Mẹ chọn Thanh Thư? Một đứa mới gả? Chị ta không có nền tảng, không họ hàng, không…
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/cắt lời/ Nhưng nó có thứ mà con thiếu, Jiwoo à. Đó là khí chất dám đứng thẳng giữa sóng gió.
[Cảnh: Thanh thư bước vào, chưa biết gì. Mẹ chồng đứng dậy, trao cho thanh thư một chìa khóa.]
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
Phòng điều hành Quỹ nằm ở tầng 6. Từ hôm nay, con sẽ là người đại diện.
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/mắt mở to/ Mẹ… con không chắc mình xứng đáng…
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/ngắt lời/ Không ai sinh ra đã xứng đáng. Nhưng con là người duy nhất không xin xỏ – mà vẫn khiến ta phải giúp con.
Cảnh chuyển: Jiwoo ngồi trong xe, mặt lạnh băng.
/nhìn gương/ Nếu cô ta được chọn, thì tôi… sẽ là người khiến cả nhà này phải chọn lại.
cảnh chuyển:"CĂN PHÒNG KHÔNG CÓ TÊN"
(Dinh thự nhà họ Han, 11 giờ đêm. Cơn mưa đầu mùa rơi nhẹ. Tiếng piano mơ hồ vang lên từ tầng áp mái – nơi mà mẹ chồng cấm tuyệt không ai được bén mảng tới.)
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/đứng giữa cầu thang, tay vẫn còn cầm ly sữa ấm/
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/Cô bước thật nhẹ lên từng bậc thang gỗ, từng bước chân như chìm trong hơi lạnh. Ổ khóa gỉ sét trước mặt đã bị mở. Cánh cửa phòng khẽ mở ra như thể đã chờ cô từ lâu/
Bên trong – Là một căn phòng phủ bụi, nhưng không hề bỏ hoang. Trên tường là hàng trăm bức vẽ – tất cả đều là chân dung cùng một người đàn ông.
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/thì thầm, mặt tái nhợt/
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
Cha mình…?
/Trên bàn, là một quyển nhật ký da nâu. Trang đầu viết tay/
“Han Eunchae – 1987-2007” “Nếu em đang đọc được điều này, có nghĩa là... em đã quay về nơi em thuộc về.”
(Tiếng bước chân đột ngột vang lên phía sau. Ara quay phắt lại – là mẹ chồng.)
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/giọng trầm, không giận, cũng không ngạc nhiên/
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
Chị gái tôi để lại nhiều thứ hơn tôi nghĩ… – Chị ấy cũng từng yêu cha cô. Cũng từng bị đuổi khỏi nhà này. Nhưng không ai đủ can đảm để nhìn lại… cho đến cô.
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
Người chị ấy yêu… chính là cha ruột tôi?
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/nhìn cô chằm chằm, rồi gật nhẹ/
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
Tưởng mình đến đây làm dâu… Nhưng thật ra, cô đang bước chân vào câu chuyện chưa từng được kể.
(Đèn tắt phụt. Tiếng piano lại vang lên từ phía dưới – nhưng lần này, là bản nhạc dang dở không ai từng biết tên.)
(Sáng hôm sau. Bữa ăn trong dinh thự yên lặng bất thường. Chỉ có tiếng dao nĩa chạm đĩa. Ara ngồi đối diện Jiwoo – chị dâu cả, bình thản như mọi ngày. Nhưng ánh mắt Jiwoo khác đi. Như thể… đã biết chuyện gì đó.)
Han Jiwoo
Han Jiwoo
/rót trà cho thanh thư, giọng nhỏ nhẹ/Em dậy sớm hôm nay nhỉ. Mắt hơi thâm… mất ngủ à?
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/đáp lại bằng một nụ cười rất mỏng/Ừ, cũng có một chút. Mơ linh tinh thôi.
(Mẹ chồng bước vào. Không ai nói gì. Nhưng ánh mắt bà đặt lên thanh thư như thể cô đã bước qua một ngưỡng không thể quay lại. Bà ngồi xuống, tay vỗ nhẹ lên muỗng canh. Không ai dám ăn trước bà.)
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/vẫn cười nhẹ/
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/gắp một miếng củ sen, đáp thản nhiên/ Nếu chị bà từng biết yêu, thì có lẽ em nên học cách hiểu chuyện đó.
(Cả bàn ăn dừng lại. Jiwoo khựng tay. Một khoảnh khắc im lặng kéo dài.)
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/đặt đũa xuống, nhìn thanh thư/
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
Cô đang thử tôi?
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
Không. con chỉ nghĩ… có những thứ trong nhà này được che giấu quá kỹ. Mà người ngoài – như con – thì luôn vô tình chạm vào.
[Tối hôm đó – trong thư viện riêng của mẹ chồng]
(Mẹ chồng lấy ra một phong thư, đã ngả màu. Trong thư là một bản di chúc viết tay. Tên người nhận… không phải Jiwoo. Mà là: PARK Thanh Thư.)
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
/lẩm bẩm, giọng lạnh tanh/
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
Chị à… Chị lại một lần nữa chọn người như chị. Nhưng lần này… tôi sẽ không để con bé làm chủ.
(Tắt đèn. Ngoài trời, cơn mưa mùa hạ lại bắt đầu rơi.)
(Một tuần sau sự kiện ở thư phòng. Trong khu vườn cấm – nơi người làm không được bước vào – thanh thư đang cắt tỉa cây hoa hồng tím thì Jiwoo lặng lẽ bước tới.)
Han Jiwoo
Han Jiwoo
/giọng bình thản/ Em có biết loại hoa đó tượng trưng cho điều gì không?
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/không quay lại/"Quyền lực" và "điều bí mật không bao giờ nên nói ra."
(Jiwoo bước lại gần, đặt một mảnh giấy nhỏ trong lòng bàn tay thanh thư rồi giả vờ vuốt tóc cô – như hai chị em đang thân thiết.)
Mảnh giấy ghi:
> "Đêm nay, sau 2 giờ. Phòng gương tầng 3. Nếu em muốn sống sót."
[2:17 AM – Phòng gương tầng 3] (Ara mở cửa – Jiwoo đã chờ sẵn. Trên bàn là bản chụp di chúc mà mẹ chồng cất giấu. Và cả hình ảnh các khoản chuyển tiền ngầm – thứ có thể khiến cả tập đoàn lao đao
Han Jiwoo
Han Jiwoo
Tôi biết mẹ định loại tôi khỏi trò chơi. Nhưng giờ thì… có vẻ chúng ta đang ở cùng chiến tuyến.
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/gập tay, nhìn thẳng vào mắt chị dâu/ Tại sao chị tin em?
Han Jiwoo
Han Jiwoo
/nhếch môi/ Vì em là người duy nhất trong nhà này dám thẳng mặt hỏi mẹ: "Ai là người phụ nữ trong bức ảnh." – Những người như em… hoặc chết rất nhanh, hoặc sống rất lâu. Tùy người kia có chịu bắt tay không.
[Cảnh chuyển: mẹ chồng trong phòng trà – xem lại video camera giấu kín ở phòng gương.]
Hoắc Kiến Hoa
Hoắc Kiến Hoa
– Tốt… Đúng như chị mong. Bọn trẻ đã bắt đầu biết sợ. – Nhưng trò chơi chỉ vừa bắt đầu, các con ạ.
thanh thư và Jiwoo lên kế hoạch lật ngược bàn cờ, nhưng dần dần phát hiện mỗi người đều có một bí mật chưa từng kể. Và... có thể mẹ chồng không phải là người nguy hiểm nhất – mà là người đứng sau cái chết của bà chị cả năm xưa, kẻ vẫn đang sống trong nhà, mang danh “cha chồng”.
(thanh thư và Jiwoo ngồi trong thư viện nhỏ của mẹ chồng, giữa đêm. Cánh cửa được chặn bằng ghế, rèm kéo kín. Trên bàn, ánh sáng từ laptop chiếu lên gương mặt cả hai, đầy căng thẳng.)
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
Những tài khoản này đều được mở trước năm 2003. Tên người đại diện hợp pháp là… bố?
Han Jiwoo
Han Jiwoo
/gật, tay run nhẹ/ Em có nhớ bức ảnh treo trong phòng ăn? Người phụ nữ mặc áo trắng, chơi đàn harpsichord?
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
Chị của mẹ…
Han Jiwoo
Han Jiwoo
/nhìn thẳng vào mắt thanh thư/ Không. Đó là mẹ của chị. Và… cũng là mẹ ruột của em.
(Khoảnh khắc im lặng đến rợn người. Gió lùa qua khe cửa khiến tấm rèm khẽ lay. Ara không thốt nên lời.)
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/thì thào/ Ý chị là… ông ấy…
Han Jiwoo
Han Jiwoo
/gật đầu chậm rãi/ Cha chồng chúng ta. Là người yêu cả hai mẹ con. Là người đã khiến bà ấy biến mất… để giữ lại "người kế vị ngoan ngoãn".
Kiều Thanh Thư
Kiều Thanh Thư
/thanh thư bật đứng dậy, lùi lại, tim đập loạn. Mọi thứ như sụp đổ/
[Cảnh cắt: Người cha chồng ngồi trong phòng tối, trước màn hình theo dõi camera.]
Hoắc Viên Dương
Hoắc Viên Dương
Ông ta cười nhẹ, rót rượu vang đỏ.
Hoắc Viên Dương
Hoắc Viên Dương
Giống mẹ tụi nó thật. Càng biết nhiều… càng liều mạng.
[Ngày hôm sau – Bữa sáng gia đình. Không ai nói gì. Nhưng mọi ánh mắt đã thay đổi.]
Hoắc Viên Dương
Hoắc Viên Dương
/nhìn Jiwoo, rồi chuyển qua thanh thư/
Hoắc Viên Dương
Hoắc Viên Dương
Gần đây hai con thân nhau nhỉ. Chú mừng. – Vì trong nhà này… người phụ nữ sống sót không phải là người khôn nhất, mà là người biết giữ miệng.
(Ara siết chặt muỗng. Jiwoo đặt tay lên tay cô dưới bàn. Cả hai không nói gì… nhưng ánh mắt không còn là ánh mắt của hai nàng dâu mới cưới. Đó là ánh mắt của đồng minh. Và của hai người con… sắp trả lại món nợ máu năm xưa.)
hết chuyện rùi.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play