Xui

Tiếp chương trước
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
//bước vào lớp//
Phòng vẫn ồn như cái chợ
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
PHÒNG HỌC HAY CÁI CHỢ
Cả lớp quay mình lên im bặt
Văn Khang
Văn Khang
Dữ vậy mày
Hồng Cường
Hồng Cường
Thật
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Còn nói chuyện à
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Tôi có chuyện muốn nói
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Trường của chúng ta năm nay sẽ tổ chức ký túc xá
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Theo bố trí phòng ký túc xá.Sẽ có phòng 2,4,6 người theo các bạn yêu cầu.Ai đăng ký trước sẽ được chọn phòng.Người ở chung mọi người sẽ không được chọn.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Ê nha
Đông Quan
Đông Quan
Tao lạy trường
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Im lặng
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Vì trường ta muốn sinh viên hoà động yêu thương thân
Hồng Cường
Hồng Cường
Muốn đấm nhau hơn thì có
Văn Khang
Văn Khang
Cái trường này có lớp nào hoà với lớp nào đâu mà gắn kết
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Im lặng hết chưa
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Ai muốn đăng ký thì đến văn phòng
Văn Khang
Văn Khang
Ê đăng ký không //nhìn Cường//
Hồng Cường
Hồng Cường
Mày đăng ký không? //nhìn thẳng không nhìn Khang//
Văn Khang
Văn Khang
Đăng ký đi tao thấy vui
Hồng Cường
Hồng Cường
Ừm
Phía anh
Đông Quan
Đông Quan
Tao muốn rút lui khỏi ký túc
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Thôi đăng ký đi tao thấy cũng được mà
Đông Quan
Đông Quan
No no
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Đăng ký đi //lãi nhãi//
Đông Quan
Đông Quan
Ừ ừ mệt quá
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Ôk
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Trật tự nào
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Đến phần lớp ta
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Tôi thấy chỗ ngồi hiện tại không hợp lí
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Để tôi đổi chỗ vài người
Hữu Sơn
Hữu Sơn
Gì vậy má thấy ổn mà trời
Phúc Nguyên
Phúc Nguyên
Chịu thôi nghe nói bà này dữ nhất trường
Văn Khang
Văn Khang
Ui vaiz thật hả? //ngó đầu qua bàn Sơn//
Phúc Nguyên
Phúc Nguyên
Hồng Cường
Hồng Cường
Chịu rồi
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Này này
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Bạch Hồng Cường đâu?
Hồng Cường
Hồng Cường
“???” //đúng dậy//
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Nguyễn Văn Khang?
Văn Khang
Văn Khang
//đúng dậy// Dạ có em
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Hai em di chuyển đến ngồi đằng trước Thế Vĩ và Đông Quan
Hồng Cường
Hồng Cường
“ê?!”
Văn Khang
Văn Khang
wtf?
Thế Vĩ
Thế Vĩ
//sặc nước// khụ..khụ
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Bà này bị dở à
Đông Quan
Đông Quan
Tao lạy
Hữu Sơn
Hữu Sơn
//phụt cười// Cuối cùng cũng đến ngày này
Phúc Nguyên
Phúc Nguyên
Chúc hai bạn may mắn
Hồng Cường
Hồng Cường
Quá nghiệp //dọn đồ//
Văn Khang
Văn Khang
Xui thì thôi nhé luôn ấy
Hai cậu từ từ dọn đồ và không lâu sau thì Khang và Cường đã ngồi vào chỗ mới của mình
Hồng Cường
Hồng Cường
//lấy điện thoại//
Hồng Cường —> Văn Khang
Hồng Cường
Hồng Cường
💬: Xíu nữa về đi đốt phong long
ting ting
Văn Khang
Văn Khang
//lấy điện thoại ra//“?”
Văn Khang
Văn Khang
//xém phụt cười//
Văn Khang
Văn Khang
💬: Thấy mới đầu năm mà không suôn sẽ rồi ấy
Hồng Cường
Hồng Cường
💬: Kiếp này coi như bỏ
Văn Khang
Văn Khang
💬: Chạm mặt thằng Đông Quan tao muốn đấm ghê
Hồng Cường
Hồng Cường
💬: :))))
Văn Khang
Văn Khang
//thả 🤭 vào tin nhắn//
———
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Rồi xong
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Vậy chỗ ngồi hiện tại ổn rồi đấy
NovelToon
Chỗ ngồi hiện tại
Hồng Cường đeo cặp một bên vai không chậm không nhanh bước về phía chỗ ngồi.Hai ánh mắt Cường Vĩ chạm nhau,không dài nhưng chắc.
Cường cảm nhận được trong ánh mắt anh là sự dịu dàng mà cậu chưa bao giờ nghĩ tới.Vĩ lại khác Vĩ chẳng nghĩ ngợi gì cả chỉ nhìn thôi.Nhìn khuôn mặt khô khan mà xinh xắn
Từ khi chuyển chỗ.Vĩ và Quan mặc dù không nói gì nhưng luôn nhìn và quan sát Cường và Khang bằng ánh mắt cực kì “trìu mến”
Thế Vĩ
Thế Vĩ
*cổ nó bị mà dán salonpas thế nhể* //thắc mắc//
Vĩ chống cầm mắt liếc nhìn miếng dán salonpas hoài nghi
Khang quay qua nhìn cậu như định nói gì đó nhưng khựng lại.
Văn Khang
Văn Khang
//khẽ nhíu mày//
Lên tiếng khẽ
Văn Khang
Văn Khang
Cường,cổ mày bị gì vậy?
Vĩ giả vờ nằm gục xuống bàn nhưng đang chăm chú nghe câu trả lời của Hồng Cường
Cậu vô thức chạm nhẹ miếng dán.Bằng giọng khàn thản nhiên đáp
Hồng Cường
Hồng Cường
Ai biết,hình như hôm qua ngồi làm nhiều bị nhức nên tao dán cho đỡ
Văn Khang
Văn Khang
Thế Vĩ
Thế Vĩ
“Thì ra là vậy”
Đông Quan
Đông Quan
“Thằng này làm gì mà nằm quài”
Thế Vĩ
Thế Vĩ
//ngồi dậy//
Đông Quan
Đông Quan
“Mới nói xong”
Khang trong trạng thái như sắp muốn ngủ tới nơi nhưng bỗng em bật dậy nhớ ra điều gì đó
Hồng Cường
Hồng Cường
Làm gì mà hớt ha hớt hải vậy?
Cậu xoay người một tay chống cầm nhìn Khang
Văn Khang
Văn Khang
Mới nhớ ra chưa làm xong bài luận //lấy máy tính//
Hồng Cường
Hồng Cường
Giờ này mà còn chưa xong?
Văn Khang
Văn Khang
Kệ tao
Hồng Cường
Hồng Cường
//lắc đầu ngao ngán//
Đông Quan
Đông Quan
Thế Vĩ
Thế Vĩ
//không nghe thấy//
Đông Quan
Đông Quan
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Đông Quan
Đông Quan
Lê Bin Thế Vĩ
Thế Vĩ
Thế Vĩ
H..hả//giật mình//
Anh giật mình ngồi bật dậy nhìn hắn
Đông Quan
Đông Quan
Làm gì mà thẫn thờ vậy?
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Không gì
Nói dối nói dối Vĩ thẫn thờ là vì nãy giờ anh bận ngắm cậu.Ánh nhìn nhẹ nhàng chứa sâu bên trong là sự ấm áp chưa bao giờ có trong ánh mắt của Thế Vĩ
Thế Vĩ
Thế Vĩ
“Xinh..”
Những dòng suy nghĩ bất chợt ấy khiến cho anh giật mình lập tức kéo mình về với thực tại.Nhưng không giấu nổi ánh mắt và hành động cười mĩm bị che khuất bởi tay áo.
Đông Quan thấy rõ mồn một nhưng không vạch trần hắn muốn xem Thế Vĩ có cảm tình với Cường Bạch hay không?
Hồng Cường
Hồng Cường
//cảm giác như ai đó đang nhìn mình//
Reng reng reng
Văn Khang
Văn Khang
//kéo tay Cường// đi đi
Hồng Cường
Hồng Cường
Mày từ từ hộ
Cậu vớ lấy chiếc điện thoại rồi cũng chạy vót theo Văn Khang
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Quan đi xuống căn tin
Đông Quan
Đông Quan
Đi
Hai người từ từ mà chậm rãi xuống
Căn tin
Hồng Cường
Hồng Cường
Mày ăn gì?
Văn Khang
Văn Khang
Ăn gì cũng được
Hồng Cường
Hồng Cường
//đảo mắt// Không có món ăn gì cũng được,ăn gì nói
Văn Khang
Văn Khang
Ờ,ăn hủ tiếu khô đi
Hồng Cường
Hồng Cường
Ừm
Quầy bếp
Hồng Cường
Hồng Cường
Cô ơi,cho con một hủ tiếu khô không hành với tô ph-
Thế Vĩ
Thế Vĩ
//chen ngang// Cho con một tô phở với một ổ bánh mì
Cậu bị cắt ngang nên hơi cọc
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Xin lỗi hai con,chỉ còn một tô phợ thôi à
Hai người liếc mắt nhìn nhau.Vĩ khá giật mình vì người bên cạnh là cậu.Vĩ chỉ gãi đầu đáp
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Nhưng con kêu trước mà
Hồng Cường
Hồng Cường
Gì chứ,tôi kêu trước
Vĩ cố ý hay vô tình lại đẩy vai về phía cậu.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Bằng chứng? Rõ ràng tôi kêu trước
Hồng Cường
Hồng Cường
Hơ ngang ngược,tôi kêu trước
Cậu nói bằng giọng điệu khó ưa với Thế Vĩ.Anh thì chẳng biết nói gì nữa chỉ biết gật đầu nói tiếp
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Ừ cậu kêu trước,chẳng thèm
Hồng Cường
Hồng Cường
Ừ ai mượn
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Vậy cô cho con đổi tô bánh canh đi
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Ok hai con đợi cô chút
Cậu khoan tay trước ngực tỏ vệ bực dọc vốn có.Thế Vĩ thì khác gì vì phở là món ăn Thế Vĩ thích nhất.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
“Mẹ bà nó chứ,thấy mà ghét”
Hồng Cường
Hồng Cường
“Con mẹ nó cãi ngang thì thôi”
Cắt ngang hai dòng suy nghĩ là lời nói trầm vang lên
nhân vật nữ phụ
nhân vật nữ phụ
Đây đây của hai con
Đồng thanh: “Dạ con cảm ơn”
Hồng Cường
Hồng Cường
“??”
Thế Vĩ
Thế Vĩ
“Quần què”
Hai người cũng bưng về bàn
Phía anh
Đông Quan
Đông Quan
Làm gì mặt như khỉ ăn ớt vậy?
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Tại thk Cường chứ đâu
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Dành dành
Đông Quan
Đông Quan
Là sao?
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Nó dành tô phở cuối cùng của tao
Đông Quan
Đông Quan
Mệt mày
___________
T/g
T/g
1019 chữ
T/g
T/g
Hihi lặn hơi lâu
T/g
T/g
Viết còn hơi lọng cọng
T/g
T/g
Thông cảm nhe
Hot

Comments

Mèo siu siu lườiii

Mèo siu siu lườiii

Có sự sắp xếp gì không đây:))

2025-06-09

1

kaa

kaa

ê lo cho a Vĩ quá😭😭😭

2025-06-09

2

kaa

kaa

cô là ng tác giả cài cắm đúng k :))))

2025-06-09

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play