Chàng Cún Ngốc Tôi Nhặt Được
Chương 2: Vợ cho tôi đi cùng với
Lưu Ý Nhiên
Cái tên điên này, vợ nào, ai vợ cậu, đừng có gọi tôi như thế
Thẩm Thiên
Vợ...vợ đừng gắt với tôi mà...
Cậu ta đứng dậy, ôm cô vào lòng
Lưu Ý Nhiên
N-Nè! Làm cái gì vậy?!
Thẩm Thiên
Vợ ngoan...vợ lùn quá...tôi muốn bảo vệ vợ...
Nghĩ lại thì bờ vai rộng với cơ thể ấm áp của cậu ta làm cô có chút ngại ngùng
Lưu Ý Nhiên
Bỏ ra đi, đừng có ôm tôi như vậy /đẩy ra/
Thẩm Thiên
Vợ từ chối tôi rồi...buồn quá đi...
Lưu Ý Nhiên
Mà nè, anh tên gì vậy?
Thẩm Thiên
Tôi á hả? Tôi...Tôi tên là...là gì nhỉ? /gãi cổ ngượng ngùng/
Lưu Ý Nhiên
Đúng là mất trí nhớ, mà tôi đâu nghĩ nặng vậy. Haiz...tôi gọi cậu là...là Lưu Hâm, được chứ?
Lưu Ý Nhiên
Xin lỗi, tôi không giỏi đặt tên lắm
Dù cái tên nghe khá dở, trên đời này ai lại tên như vậy nhưng cậu ta lại cười rất tươi với cái tên đó
Thẩm Thiên
Được, vợ gọi tôi là gì cũng được
Lưu Ý Nhiên
*Cái tên này, sao lại có thể cười đẹp trai như vậy chứ*
Lưu Ý Nhiên
Cậu đói không, tôi có một ít bánh quy
Thẩm Thiên
Bánh quy á? Cũng được, vợ cho tôi cái gì tôi cũng thích
Lưu Ý Nhiên
/cầm lấy túi bánh quy/ nè, ăn đi, khát thì nói tôi, tôi rót nước cho
Thẩm Thiên
Vợ là nhất /ăn bánh quy/
Lưu Ý Nhiên
Tôi đi làm đây, cậu cứ ở nhà chờ tôi về /đang mang giày thì bị bàn tay lớn của cậu ta giữ lại/
Lưu Ý Nhiên
Tôi không bỏ cậu đâu, chiều tôi về mà
Thẩm Thiên
Không được, vợ phải cho tôi đi cùng chứ, vợ nhỏ nhắn như thế này, ai bắt nạt vợ tôi biết làm sao /níu kéo/
Lưu Ý Nhiên
Nè, cậu đúng là cái đồ phiền phức đó. Mệt quá, đi thì đi
Thẩm Thiên
Yay, vợ là nhất /nhanh chóng đi giày/
Comments
not
Đọc truyện đến phút cuối cùng cũng không muốn dừng lại 😁
2025-06-03
1