1.3 giam cầm

__________
Sáng hôm sau
Tôi tỉnh dậy với cơ thể mệt mỏi
Khắp cơ thể chằng chịt những vết hôn hắn để lại
Cùng với đôi chân bị hắn bẻ gãy
Tôi thật sự mệt mỏi và tuyệt vọng
Không biết làm gì hơn ngoài việc khóc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức..hức //co người vào trong chăn nằm khóc//
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bước vào phòng cầm theo tô cháo//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em dậy ăn chút cháo đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đi lại lật chăn ra//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đỡ cậu dậy// thôi nào nín đi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thương nha!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ăn chút cháo đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không ăn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Buôn tha cho em đi...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm ơn..//giọng run//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//tức giận//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bóp má cậu// em vẫn muốn rời xa tôi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức..xin anh //khóc nức nở//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Buôn..buôn tha cho em đi..
Chát
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//tát cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Im đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không bao giờ được rời xa tôi hết!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bóp má cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe rõ chưa! //gằn giọng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hức..hức //khóc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngoan ngoãn ở yên đây đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thì đừng có trắt anh!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật// *đáng sợ quá*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bỏ đi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//co vào trong chăn//
Tôi không biết mình đã khóc nhiều đến mức nào mà kiệt sức thiếp đi lúc nào không hay
.
Sau khi tỉnh dậy thấy cơ thể mệt mỏi không còn sức sống
Tôi ngồi trên giường nhìn ra cửa sổ nghĩ vu vơ
Tôi nhớ lại những năm tháng còn hạnh phúc bên hắn
Được hắn yêu thương và nuông chiều
Chứ không phải con người tàn nhẫn như bây giờ
Cứ thế nước mắt không tự chủ mà rơi xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*tại sao lại đối xử với như vậy* hức //ôm gối//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*em rất yêu anh*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*nhưng là con người trước kia của anh*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*không phải bây giờ*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*người chỉ mang lại những đau đớn cho em*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*em mệt mỏi lắm* hức..//khóc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*em chỉ muốn ngủ thôi*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*ngủ mãi mãi*
Nghĩ rồi tôi hất tô cháo xuống sàn nhà
Bò xuống cầm mảnh vỡ của cái tô cứa một đường thẳng trên cánh tay
Tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa rồi
Tôi cảm thấy mệt mỏi và chỉ muốn đi ngủ
Cứ thế tôi buông mảnh vỡ xuống và chìm vào hôn mê
.
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh về rồi này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//mở cửa//
Trước mặt hắn giờ đây chỉ còn cơ thể lạnh lẽo của cậu nằm trên vũng máu
Hắn hối hoảng chạy đến ôm cậu vào lòng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy..duy à //giọng bắt đầu run//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tỉnh lại đi em..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng làm anh sợ mà Duy //run rẩy//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hức..Duy à..anh xin lỗi //rơi nước mắt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh..anh xin lỗi em mà Duy..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
A-anh sai rồi...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hức..anh thật sự sai rồi..//ôm chặt cơ thể cậu//
Hắn cứ ôm cơ thể cậu mà khóc xin tha thứ
Nhưng...
Đã quá muộn rồi
Cậu đã rời xa hắn mãi mãi
.
.
.
END
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play