Cưỡng Ép [H+]

Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ahh~… nhẹ chút… Hiếu…
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tên tao đẹp đến nỗi mày gọi mãi à
Nhịp đẩy mỗi lúc một nhanh hơn, mạnh mẽ và đầy cuồng nhiệt, vang vọng khắp căn phòng là tiếng da thịt va vào nhau chan chát, hòa cùng âm thanh rên rỉ đầy mê muội của Sơn
Cậu chẳng thể nói nổi thành lời, chỉ biết gọi tên anh ngắt quãng giữa từng hơi thở đứt đoạn
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Hiếu… a… nhanh quá…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ư… tôi… sắp…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
A~ dừng...
Những cú nhấp của Hiếu ngày càng dữ dội, từng nhịp thúc sâu khiến Sơn cong người theo bản năng, miệng không ngừng rên rỉ trong vô thức. Cậu cảm thấy như cả người bị xé toạc bởi khoái cảm cuộn trào
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
A~Hiếu...sâu quá~tôi chịu không nổi nữa
Mồ hôi rịn khắp cơ thể, trượt theo từng đường cong ướt át. Hiếu ghì lấy cậu, thở gấp bên tai
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tao có cảm giác, chỉ cần làm mày sướng mày sẽ nói nhiều nhỉ /cười/
Cơ thể Sơn co siết, bên trong run bắn lên mỗi khi Hiếu thúc mạnh. Chỉ một cú đẩy sâu tận cùng, cậu bật lên tiếng rên dài, toàn thân như bị đánh gục, bắn ra trong cơn cao trào ngọt ngào đến nghẹt thở
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/ đánh mông em/ Nâng cao lên
Hiếu không dừng lại, vẫn tiếp tục ra vào dồn dập như muốn khắc sâu hình bóng mình vào trong Sơn
Chỉ vài nhịp cuối cùng, cả hai cùng nhau chạm đỉnh. Thân thể quấn lấy nhau trong khoảnh khắc vỡ òa, ướt át
Không khí trong phòng trở nên đặc quánh.Sơn nằm bất động, mắt mở trân trân nhìn trần nhà. Cậu không khóc, cũng không rên nữa chỉ còn im lặng
Hiếu chống tay đứng dậy, rút người ra một cách dứt khoát, không một lời hỏi han. Anh kéo áo khoác lên người, liếc xuống cậu bằng ánh mắt lạnh tanh
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mặc đồ vào. Đừng có nằm đó nhìn tao như bị cưỡng ép
Sơn khẽ cắn môi, siết tấm chăn lại che lấy cơ thể đang run. Vết hằn đỏ trên da vẫn còn đó không chỉ là dấu vết thể xác, mà là thứ khiến cậu cảm thấy mình thật bẩn
Sơn gượng dậy, cố nuốt hết mọi ấm ức xuống họng
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu có được thứ cậu muốn rồi… tha cho mẹ tôi đi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mày nghĩ một lần là đủ à? Tao chưa nói tao chán mày. Khi nào tao thấy chán… mày mới được đi
Sơn không nói gì nữa. Cậu nhắm mắt lại, để mặc bản thân bị sỉ nhục. Cảm giác tê dại dần lan khắp lồng ngực. Một giọt nước mắt rơi xuống gối
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play