[Lichaeng+Nam Hoá]Blouse & Bullet
chap 2
Lalisa Manobal(cậu)
AHH*dính đạn 1 bên vai*
cậu vẫn tư thế ôm trọn nàng vào người sợ sẽ dính đạn và người dính đạn là cậu
Cha Eun Woo(Woo)
LISA*nhanh chống chạy lên*
Park Bo Gum(bo-gum)
Mau đưa tất cả ra ngoài và gọi cấp cứu!*chạy lại cậu*
cảnh sát phụ(nhiều)
Rõ*gọi cấp cứu*
Kim Jisoo(anh)
LISA*ngồi dậy*
Kim Jisoo(anh)
Ahh*khuỵ gối xuống*
Kim Taehyung(V)
mày đi không nổi đâu*khoác tay anh qua vai*
Cha Eun Woo(Woo)
em học sinh chịu khó tư thế đợi tôi sơ cứu rồi em sẽ được ra ngay*cắt áo cậu*
Lalisa Manobal(cậu)
*hơi thở yếu đi*
Park Chaeyoung(nàng)
*cảm nhận được*
Park Chaeyoung(nàng)
không ổn! anh này hơi thở đang yếu!
Cha Eun Woo(Woo)
chết tiệt!
cảnh sát phụ(nhiều)
xe cấp cứu đã có sẵn bên ngoài!*chạy lại*
Park Bo Gum(bo-gum)
em mau ra*vịnh cậu cho nàng ra*
Park Chaeyoung(nàng)
*khỏi người cậu*
Park Bo Gum(bo-gum)
*cõng cậu trên lưng chạy đi*
Lalisa Manobal(cậu)
*ngất*
Kim Taehyung(V)
em mau ra bên ngoài ở đây không an toàn*nhìn nàng*
Park Chaeyoung(nàng)
cho em theo được không?
Kim Taehyung(V)
*nhìn anh*
Kim Jisoo(anh)
không có thời gian đâu, đi theo thì nhanh lên
sao đó mọi người chạy theo, và đưa cậu lên xe cấp cứu
do đạn bắn từ sau lưng và vai trái gần với tim và không thể ép tim cho cậu, hơi thở cậu đang rất yếu
Park Bo Gum(bo-gum)
*ngồi bệt xuống thở mệt*
Cha Eun Woo(Woo)
sao em lại ở đây?*nhìn nàng*
Park Chaeyoung(nàng)
anh đó…đã cứu em nên..*mím môi nhìn vào trong phòng cấm cứu*
Cha Eun Woo(Woo)
được rồi, anh hiểu rồi*gật đầu nhẹ*
Kim Jisoo(anh)
đây là điện thoại của em đúng không?*đưa trước mặt nàng*
Park Chaeyoung(nàng)
à..dạ phải*gật đầu cầm lấy*
Kim Jisoo(anh)
anh thấy có nhiều cuộc gọi lắm em điện lại đi để người điện lo*ngồi xuống*
Park Chaeyoung(nàng)
dạ em xin phép*cuối đầu rời đi*
nàng sang 1 gốc để điện thoại
Park Chaeyoung(nàng)
📲mình nghe đây
Kim Jennie(em)
📲OAAAA hức cuối cùng cậu cũng đã bắt máy*nức nỡ*
Kim Jennie(em)
📲làm mình lo chết đi hức đi được hức
Kim Jennie(em)
📲cậu đang hức ở hức đâu
Park Chaeyoung(nàng)
📲nào bình tĩnh mình đang ở bệnh viện
Kim Jennie(em)
📲gì hức chứ! sao cậu lại ở bệnh viện, cậu bị hức thương oàaaaa*khóc lớn*
Park Chaeyoung(nàng)
📲Je…Jennie à mình không sao , là anh cảnh sát cứu mình bị thương nên mình mới theo vào đây
Kim Jennie(em)
📲hức làm mình cứ tưởng…
Park Chaeyoung(nàng)
📲mình ổn rồi không sao*cười nhẹ*
Kim Jennie(em)
📲mình lấy lời khai xong mình hức sẽ tới
Park Chaeyoung(nàng)
📲được*cười nhẹ*
Park Chaeyoung(nàng)
*vào trong*
Park Bo Gum(bo-gum)
*ngước nhìn*
Kim Jisoo(anh)
em chưa về sao?*nhìn nàng*
Park Chaeyoung(nàng)
em muốn cảm ơn*nhìn vào phòng cấp cứu*
Kim Taehyung(V)
*đi lại đứng cạnh nàng*
Kim Taehyung(V)
có 1 lần nó làm nhiệm vụ…
Mưa như trút. Tiếng súng vọng từ phía bên kia đống đổ nát.
Hắn nằm sát đất, mồ hôi hòa lẫn máu rịn ra từ vai phải – nhưng không phải từ vết thương của cậu.
phụ(nhiều)
Đại uý Han: Không được. Còn một tay bắn tỉa chưa lộ vị trí. Nghe rõ không, đừng lao lên!
giọng Đại úy Han vang lên trong bộ đàm, sắc như lưỡi dao.
Nhưng cậu không thể.
Khi nghe tiếng kêu cứu từ góc hành lang cháy đen, đôi chân như tự động lao đi. Lệnh là lệnh – nhưng người bị thương kia là tân binh, vừa vào đội chưa đầy ba tháng. Cậu không chịu nổi cảm giác phải quay lưng.
Lalisa Manobal(cậu)
Tôi tới gần rồi, che được cho cậu ta!
cậu hét vào bộ đàm, rồi lao khỏi nơi ẩn nấp.
Cậu cảm nhận cơ thể bị hất mạnh ra phía sau. Nhưng không phải từ đạn. Là từ Han.
Anh ta đã lao ra che cho cậu.
Viên đạn xuyên thẳng qua giáp, đâm vào lưng anh ở góc chéo. Máu phun ra như vòi bị vỡ.
Lalisa Manobal(cậu)
HANNN!!
Đôi mắt người chỉ huy mở lớn trong tích tắc rồi dần khép lại, như không ngạc nhiên... mà chỉ là thất vọng.
phụ(nhiều)
Đại uý Han: Tôi đã… bảo cậu đừng manh động mà…
Tiếng đó yếu ớt, đứt quãng.
Rồi im lặng hoàn toàn.
cơ thể cậu như cứng đờ…bật khóc ngay bên cạnh
sau vụ việc đó cậu đã giúp được rất nhiều bắt được ông trùm buông ma tuý , nhưng….
cậu đã để người đồng đội, người chỉ huy của mình ra đi trước mặt…từ đó cái chết của người chỉ huy cậu thề sẽ không để ai bị thương nữa.
Kim Taehyung(V)
là thế nên nó lao thân ra che đạn cho em*nhìn nhẹ qua nàng*
Park Chaeyoung(nàng)
*cúi nhẹ đầu mím môi*
Kim Taehyung(V)
không sao đâu sẽ ổn mà*vỗ nhẹ vai nàng*
sau gần 4 tiếng phẫu thuật thì cánh cửa đã được mở ra
Kim Jisoo(anh)
Bác sĩ , bạn tôi sao rồi!*đứng lên*
Park Bo Gum(bo-gum)
*lo lắng*
phụ(nhiều)
bác sĩ: tình hình bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, đã được đưa vào phòng hồi sức người thân có thể vào thăm nhưng đừng làm ồn
Kim Taehyung(V)
dạ vâng*gật nhẹ đầu*
mọi người cuối đầu chào bác sĩ rồi nhanh chống đi vào coi cậu
Kim Taehyung(V)
lần nào làm nhiệm vụ cũng dây dựa từa lưa*nhìn cậu nằm trên giường*
Park Bo Gum(bo-gum)
đại uý gì mà làm việc bị thương quài*thở hắt*
Cha Eun Woo(Woo)
nhưng đổi lại chúng ta không bị thương*nhìn cậu*
Park Chaeyoung(nàng)
*mím môi nhìn cậu*
phải! không ai bị thương cả…
Kim Jisoo(anh)
được rồi sáng giờ mọi người cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi đi*nhìn mọi người*
Cha Eun Woo(Woo)
anh là người mới cần nghỉ ngơi đó về đi em ở lại canh cho
Kim Jisoo(anh)
cậu còn luận văn nữa mà
Cha Eun Woo(Woo)
luận văn làm mấy hồi, về nghỉ ngơi đi em biết về y tế em chăm được có gì chiều mọi người lên
Kim Taehyung(V)
vậy cũng được tụi anh về rồi chiều mua đồ ăn lên cho
Kim Taehyung(V)
nó chưa tỉnh rồi*nhìn nàng*
Park Chaeyoung(nàng)
tôi sẽ đợi tỉnh*nhìn V*
Kim Taehyung(V)
hay là bây giờ cô cho tôi liên lạc đi, khi nào nó tỉnh tôi báo cho cô
Park Chaeyoung(nàng)
vậy thì phiền anh không..?
Kim Taehyung(V)
không sao cô có lòng với bạn tôi vậy mà*cười nhẹ*
Park Chaeyoung(nàng)
à..sđt của tôi*đưa cho V*
Park Chaeyoung(nàng)
vậy tôi đi trước nhé?
nàng cũng quay về nhà nghỉ ngơi , nàng đã trải qua 1 ngày khủng hoảng từ thời đi học tới giờ
3 người kia cũng lần lượt rời đi còn mỗi Eun Woo ở lại chăm sốc cậu
Comments