[ĐồngMinh] Cô Dâu Của Quỷ!
Chương 3
Nhận được lệnh, người đàn bà kia gật đầu, lấy trong túi ra một miếng vải đỏ, bên trong chứa một nắm tro màu xám
Bà ta kéo tấm rèm ra, thổi nhẹ bụi tro vào trong hoà vào gió
Bà ta cứ tiếp tục làm vài lần như vậy đến khi hết số bụi tro kia thì thôi
Tân lang thúc ngựa vào phía trước dấn thân vào đầm lầy, đoàn người kia cũng chậm rãi theo sau
Càng sâu vào trong thì sương mù càng dày đặt
Chốc chốc, bên trong đầm lầy lại có những âm thanh rùng rợn, tiếng cười nói của trẻ con người già, tiếng than khóc, tiếng ru à ơi tạo nên không khí vô cùng ma mị
Thi thoảng lại có vài bóng trắng lướt qua
Lúc này tân lang lên tiếng
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Tất cả đi sát lại, bao quanh kiệu hoa
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Không được để bọn cô hồn lại gần tân nương
Bọn họ tuân lệnh, cờ, quạt, chiêng, trống bị họ vứt xuống bùn mà quây quanh lấy kiệu
Chỉ còn 2 cái lồng đèn đỏ le lói đi phía trước dẫn đường
đúng lúc này thì từng bọt bong bóng nổi lên, nó có mùi bùn tanh và hôi thối của xác chết
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*thấy điều bất thường*
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Tất cả đi nhanh!
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*phất tay*
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
'Khi chúng ta qua đây vẫn bình thường, tro bà rắc lên người cô ấy có vấn đề gì sao?'
Người Hầu
'Thưa nhị gia, đây là tro cốt của trinh nữ đã chết 49 năm trước, không thể nào có vấn đề như vậy được '
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
'Nhưng nảy giờ cô ấy vẫn chưa phạm vào 3 điều trên, tại sao bọn cô hồn lại đánh hơi ra được?'
Người Hầu
Hay là... có ai phá đám
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*hừ lạnh*
Em ngồi bên trong cảm thấy hơi lạnh bủa vây, hai tay bám chặt vào nhau tìm lấy hơi ấm
Minh Hằng
/những giọng nói này là... là ma sao?/
Vừa dứt dòng suy nghĩ, chiếc kiệu hoa bỗng nhiên nghiêng hoàn toàn về bên phải, em bất ngờ đưa tay bám chặt vào thành kiệu
Tiếng kêu bên ngoài vang lên
Quỷ Nhi (nhiều)
Nhị Gia... cứu... cứu
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Tất cả cùng nhau đỡ lấy kiệu mau lên!
Chiếc kiệu hoa lần nữa được trở về trạng thái cân bằng
chưa được bao lâu, kiệu hoa lại rung lắc, lần này nó nghiêng sang trái rồi sang phải, không có dấu hiệu dừng lại
Nó có thể vỡ ra bất cứ lúc nào
Tiếng cầu cứu khiến em sợ hãi
Những âm thanh ma mị vang lên khiến em hoảng kinh
Ngay lúc này, nấp kiệu bung ra, mùi tanh hôi của xác chết xộc thẳng vào mũi em
Một cánh tay gầy guộc bất ngờ nắm lấy cổ tay em
💀: con gái, cha đón con về
Giọng nói bá hộ Lê vang lên khiến em sửng sốt, có lẽ nào mọi chuyện ngoài kia là do cha em làm, cha đến đón em sao?
Minh Hằng
*khom người định đứng dậy*
Em khựng lại cảm thấy gì đó không đúng, tại sao tay người kia lại lạnh như vậy, không như tay của người bình thường
Minh Hằng
*ngồi lại chỗ cũ mím môi nhắm mắt*
Tay kia siết chặt khiến em đau đớn mà thốt lên
Em đã vi phạm 1 trong 3 điều được dặn trước đó, nhưng lời đã thốt ra rồi bây giờ em mới ý thức được
💀: là hơi thở của con người, là con người....
Sau câu nói đó từ 4 phương 8 hướng xuất hiện thêm nhiều cô hồn đang từ từ tiến lại chiếc kiệu
Tiếng ma tru quỷ khiến vang lên
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Chết tiệt! Biết ngay là sẽ thế này!
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Dẫn người khác rời khỏi đây trước, ta sẽ về sau!
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*tực giận*
Người Hầu
Nhưng chúng đông lắm....
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
MAU ĐI!
Bà ta phất tay, chiếc kiệu rơi xuống đầm lầy, rồi cùng đám quỷ nhi kia bay về một hướng
Nhị Gia thúc ngựa về phía kiệu, tay giật bỏ tấm vải đỏ, đưa tay ôm lấy vòng eo của em đưa em ngồi đối diện mình trên yên ngựa
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*thúc nhanh ngựa*
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Bám chặt vào, ôm lấy cổ tôi
Giờ này không suy nghĩ được nhiều, em liền làm theo những gì Nhị Gia nói
Lúc này, tấm vải che đầu em bị bay ra
Nét đẹp của cô gái vừa tròn 18 khiến Nhị Gia thất thần, sững lại vài giây
Ánh mắt đỏ ngầu màu máu hiện lên qua lớp mặt nạ
Em ngước lên nhìn thấy cảnh tượng này liền vùng ra
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*ôm em kéo sát vào ngực mình*
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Ngồi im thì cô sẽ an toàn, nếu không thì phải trở thành con mồi cho bọn cô hồn dã quỷ ngoài kia
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Cô chọn đi?
Xung quanh là bóng tối bao phủ, từ phía xa có ánh đèn đỏ thu hút sự chú ý của em
ngay ánh đèn đỏ, có một người đàn ông mặc áo trắng, khuôn mặt be bét máu nhìn em chầm chầm, em dụi mắt thì chẳng thấy người kia đâu nữa
Chìm trong dòng suy nghĩ thì có một giọng nói khiến em trở về thực tại
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Nhiều thứ ở đây còn lạ đối với cô, nếu cô sợ thì có thể nhắm mắt
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Còn đủ can đảm thì có thể nhìn, từ từ sẽ quen
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Sau này còn nhiều thứ đáng sợ hơn vậy
Em khẽ nhích người xích ra một chút
Em sợ thứ kia một thì sợ cái người đang ở với mình 10
Bởi cái cơ thể lạnh như băng không chút hơi ấm
Minh Hằng
Anh...anh là người hay ma?
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Là người hay ma không quan trọng
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Quan trọng bây giờ cô là vợ tôi
Minh Hằng
Thì.. thì ít ra anh... cũng phải cho tôi biết tên chứ
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*im lặng*
Cả hai đang đi thì từ trên cao, một cánh tay thối rửa thòng xuống, thấy vậy Nhị Gia liền buông tay khỏi eo em mà trực tiếp kéo cánh tay đó xuống
đó là một cái xác chết đang phân hủy
Từ đâu thêm vài chục, vài trăm cái cánh tay như vậy đang tiến lại gần
Nhị Gia nhíu mày, định đưa tay cởi cái mặt nạ ra thì phát hiện em đang nhìn mình
Không còn cách nào khác, Nhị Gia đưa tay đánh vào gáy khiến em ngất đi
🗣️: Nhất định phải tránh xa hắn! không được có tình cảm với hắn, nhớ đó, nhất định không được có tình cảm với hắn!
Tiếng nói của một người đàn ông vang vọng vào tai em...
Minh Hằng
Anh.. Anh là ai?
🗣️: tôi có nhiều thời gian để giải thích, cô chỉ cần biết tôi mới chính là hôn phu của cô, chứ không phải là hắn
Minh Hằng
Lạnh ... lạnh quá
Bên tai em nghe thấy giọng nói lạnh lùng
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
đợi khi ta trở về, các người sẽ biết tay....
Minh Hằng
*mơ màng mở mắt*
Minh Hằng
/mơ sao, giấc mơ kì lạ thật/
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Cô mơ sao?
Cô nhìn xuống cơ thể mình,mọi thứ đều nguyên vẹn thì lòng mới an tâm
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*khụ khụ*
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Tôi chưa làm gì cô đâu
Minh Hằng
*nhìn người trước mặt*
Bộ dạng bây giờ của Nhị Gia vô cùng thê thảm, quần áo nhuốm màu đỏ, trước ngực thì rách ra một mảng lớn, trong vô cùng đau đớn
Minh Hằng
Anh...anh có sao không?
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*tựa vào tường*
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*thở gấp*
Lúc này em mới an tâm, vì người kia bị thương sẽ không làm được gì mình
Cả hai đang ngồi trong một ngôi miếu hoang
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Giúp tôi,....đỡ tôi vào bên trong miếu
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
*thở dài*
Nhị Gia kéo phần tay áo lên, đưa cánh tay ra phía ánh sáng mặt trời, tiếng xèo xèo trên cái làn da trắng sáng kia khiến em hoảng hốt
Nhị Gia nhìn em như đang cầu cứu
Minh Hằng
Anh... nhất định không phải người
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
ừm, tôi không phải người
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Nhưng cô là vợ tôi, cô không có quyền lựa chọn
Đồng Ánh Quỳnh_Nhị Gia
Mau đưa tôi vào trong
ánh mặt trời lên cao thì bóng râm càng thu hẹp, chỉ một chút nữa toàn bộ người của Nhị Gia sẽ bị ánh sáng bao trùm
Em nhớ đến cảnh tối qua, lúc Nhị Gia đánh ngất em thì cả hai còn nguyên vẹn, bây giờ nhìn con người kia thảm hại vậy em cũng biết là người kia vì bảo vệ em mới thành ra như này
Phân vân một chút thì em quyết định đưa Nhị Gia vào trong
Mình sửa đại từ xưng hô cho phù hợp thôi, chứ không có ý xúc phạm đến giới tính của idol nhé!
Comments
❤COUPLE THANHBY❤
tui tặng 10 bông thêm 3 chap nx điiiii
2025-06-05
1