không được ra khỏi nhà

—-
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//thức dậy + dụi mắt//
Duy ngồi bệt như một con mèo vừa ngủ dậy sau giấc ngủ ngàn thu
Cậu quay đầu nhìn quanh, đôi tai khẽ động
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* chỗ này rộng quá không giống ổ cũ mình hay ngủ*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bước xuống giường + đi loạng choạng//
Mắt cậu đảo quanh như khám phá một hành tinh mới
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhìn vào gương + há hốc mồm// oa có ng giống y hệt mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// vẫy tay // chào..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đang chào gương đấy à!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật mình// đó là gương á? Khong phải..ng giống tôi sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời ạ//thở dài//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nói cậu chưa bao giờ thấy gương
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chưa hồi làm mèo thì cần gì soi gương
Anh im bặt. Lần đầu tiên, Quang Anh cảm thấy cái chuyện mình nhặt một người mèo về không phải là trò đùa dễ kiểm soát
Cả buổi sáng, Duy bám theo anh không chịu ròi nữa bước
Chiếc đuôi lắc lắc, đôi tai trắng tinh. Cậu thắc mắc hỏi mọi thứ ở nơi mới lạ này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái máy này làm gì vậy?//chỉ//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
In giấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tờ giấy này có mùi…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giống cá khô… em ăn nha
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không đừng cắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vang
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con người các anh thường đi làm mỗi ngày à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Trừ khi gặp phiền phức
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em là phiền phức sao//hơi buồn//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Cậu là trách nhiệm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//sáng mắt//vậy…em là của anh?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ lúc tôi nhặt cậu về
Nói rồi anh lấy áo khoác. Nhưng vừa bước ra cửa thì Duy lật đật chạy theo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cho em đi với
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì ngoài kia có quá nhiều thứ cậu chưa hiểu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ học mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. ở nhà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//xị mặt//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi…không muốn bị vứt đi lần nữa..//khẽ giọng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quay lại+ xoa đầu cậu//Ngốc tôi không vứt đi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi khóa lại vì sợ có ai giành mất
Duy nhìn anh , đôi mắt trong veo mở to
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy..em là bảo bối của anh thật hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không chỉ là bảo bối . Là duy nhất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//đỏ mặt//
Cậu lùi lại, ôm lấy cừu bông rồi cuộn tròn trên ghế, nhìn theo bóng lưng anh rời khỏi biệt thự
Thế giới này lạ lẫm quá
Nhưng..nếu Quang Anh là chủ nhân thì có lẽ cậu cũng không cần phải hiểu hết
Chỉ cần nằm gọn trong vòng tay ấy là đủ
—-
Tg
Tg
Tự nhiên thấy mình viết xàm quá à
Tg
Tg
Huhu
Tg
Tg
Tg bị flop

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play