[ Windbreaker / Umesaku ] Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ
Chapter 3
Tiệc cưới kéo dài đến tận khuya
Những tiếng chúc tụng, những nụ cười giả tạo, những cái bắt tay đầy ẩn ý của giới thượng lưu cứ thế nói tiếp nhau, nhưng Sakura không hề cảm thấy chút niềm vui nào
Cậu không ngại trở thành tâm điểm của sự chú ý, nhưng bầu không khí hôm nay lại quá mức ngột ngạt
Ở giữa đám đông, Umemiya vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng xa cách
Hắn trò chuyện với đối tác, nâng ly rượu xã giao, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt về phía cậu
Sakura Haruka
//cười nhạt// Cũng đúng thôi
Sakura Haruka
Đây đâu phải là một cuộc hôn nhân thật sự
Nhưng dù có chấp nhận lý do nào đi chăng nữa, cậu cũng không thể phủ nhận một điều, sự thờ ơ của Umemiya khiến cậu có chút khó chịu
Chiếc xe Maybach sang trọng đưa cả hai rời khỏi khách sạn, lao thẳng vào màn đêm
Sakura ngồi tựa vào ghế, ánh mắt nhìn lướt qua người đàn ông bên cạnh
Umemiya ngả người, hai mắt khép hờ, khí thế lạnh lẽo đến mức khiến cả không gian trong xe cũng trở nên u ám
Một lúc sau, xe dừng lại trước căn biệt thự xa hoa
Sakura vừa bước xuống, cảnh tượng trước mắt khiến cậu sững người
Một tòa dinh thự kiểu Châu âu nằm trầm mặc giữa khu đất rộng lớn, ánh đèn vàng ấm áp len qua những ô cửa kính cao chót vót
Mọi thứ đều tinh xảo, lộng lẫy đến mức không thực
Nhưng cũng chính vì quá hoàn mỹ, nơi này lại mang đến một cảm giác... lạnh lẽo và xa cách
Sakura theo Umemiya vào trong, người quản gia cúi đầu chào rồi nhanh chóng lui xuống, để lại hai người trong một không gian yên tĩnh
Umemiya Hajime
//tháo cà vạt, lười biếng cởi khuy áo vest, giọng nói trầm thấp phá vỡ sự im lặng// Phòng của cậu ở tầng 2, cuối hành lang
Sakura Haruka
//nhíu mày// Anh không có ý định ở chung với tôi sao?
Umemiya thoáng ngừng lại, sau đó nhìn cậu bằng ánh mắt có chút giễu cợt
Umemiya Hajime
Tôi nghĩ cậu không thực sự mong muốn điều đó
Sakura Haruka
Anh nói đúng
Nhưng một phần trong cậu lại cảm thấy có gì đó sai sai
Bọn họ vừa mới kết hôn, dù là vợ chồng trên danh nghĩa, thì ít nhất cũng nên giả vờ thân mật một chút
Vậy mà ngay cả một màn kịch vụng về cũng không có, Umemiya cư xử như thể cậu chỉ là một người dưng thuê trọ
Sự xa cách này... rốt cuộc là vì hắn không quan tâm, hay vì hắn cố ý giữ khoảng cách?
Không muốn bận tâm thêm, Sakura xoay người đi lên lầu
Nhưng vừa bước được vài bậc thang, giọng nói trầm thấp lại vang lên sau lưng cậu
Umemiya Hajime
Sakura Haruka
Sakura Haruka
//dừng lại, quay đầu nhìn hắn//
Umemiya vẫn đứng nguyên tại chỗ, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cậu, ánh đèn hắc lên đường nét hoàn mỹ của gương mặt lạnh lùng
Umemiya Hajime
Tôi ghét sự phản bội
Sakura Haruka
//nhíu mày// Ý anh là gì?
Umemiya Hajime
//bước lên một bước, giọng nói mang theo một tia cảnh báo// Tôi không quan tâm cậu có yêu tôi không
Umemiya Hajime
Nhưng khi đã ký vào bảng hợp đồng đó, cậu phải giữ đúng vai trò của mình
Umemiya Hajime
Đừng để tôi phát hiện cậu có ý định chơi trò hai mặt
Sakura Haruka
//bật cười khẽ, ánh mắt thoáng lạnh// Anh nghĩ tôi là loại người như vậy sao?
Umemiya không trả lời, chỉ nhìn cậu thật lâu, như muốn thắc ghi từng biểu cảm của cậu vào tâm trí
Một lát sau, hắn quay người rời đi
Căn phòng rộng lớn lại trở về sự yên tĩnh vốn có
Sakura đứng lặng một lúc, rồi mới xoay người bước về phòng
Sakura Haruka
Cuộc hôn nhân này... đúng là không dễ dàng gì
Comments
Kanako Hiiragi
*như
2025-06-11
0