Chap 2: phẩu thuật

Làm xong thủ tục nhập viện, Lâm Vy Vy được đưa lên bàn mổ. Một tư thế vô cùng khiếm nhã, cô nằm sấp cong người lên, mông chổng lên trời, ánh đèn vào rọi thẳng vào mông cô.

Lâm Vy Vy không ngừng nghĩ đến câu nói của Lục Nhiên lúc nãy.Ánh mắt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống cô, suy nghĩ cô bị kéo về năm 18 tuổi.

Hôm đó, Lâm Vy Vy đã chuẩn bị cho hắn một sợi dây chuyền khá đắc tiền, gia cảnh cô và hắn chênh lệch nhau, hắn là thiếu gia giàu có ở Hạ Thành.

Tuy hai căn nhà đối diện nhau nhưng cha cô làm ăn thất bại, họ định bán nhà rời đi thì gia đình Lục Nhiên đã ra giá cao mới cha cô làm tài xế cho hắn.

Cha cô đã đưa rước cả hai đi học, Lục Nhiên lúc nào cũng ở bên cô như hình với bóng, Lâm Thánh Phong đương nhiên biết rõ hai đứa thân thiết cỡ nào nên mới đưa mông con gái mình cho Lục Nhiên.

Thời gian sau, Lâm Thánh Phong bắt đầu quay lại kinh doanh và từ từ xây dựng công ty, cuộc sống cô càng tốt hơn xưa. Tuy gia cảnh không bằng Lục Nhiên nhưng cũng thuộc dạng trung lưu.

Cô vui vẻ cầm phần quà đã chuẩn bị cho hắn tung tăng đến sân bay, cô nhìn thấy một cô gái trẻ đang ôm hắn. Lục Nhiên không đẩy cô ấy ra, Lâm Vy Vy tức giận quăng phần quà vào thùng rác rồi trở về nhà.

Trên đường về nhà ,Lục Nhiên gọi rất nhiều cuộc gọi cho cô, Lâm Vy Vy chỉ để lại tin nhắn

[cậu đến Thổ Nhĩ Kỳ trước đi, mình sẽ đến sau]

[ ok, vậy cậu tới nhanh đó] Lục Nhiên

Lâm Vy Vy tức giận quăng điện thoại lên giường, sau đó ngã lưng xuống giường không ngừng suy nghĩ về cô gái đó.

Lúc này, anh hai cô Lâm Cổn Cổn chạy vào đưa cô xem giấy chứng nhận từ trường bên Mỹ gửi đến. Lâm Vy Vy lập tức mua vé máy bay qua đó mà không chút do dự nào, cô đi hết 7 năm.

“ cạch” tiếng mở cửa vọng đến, Lâm Vy Vy nhìn về hướng cửa thì thấy Lục Nhiên bước vào.

Lục Nhiên nhìn cô trầm giọng nói: “ đừng lo, đây là địa bàn của mình, mình sẽ không làm cậu thất vọng”

“ bặc” tiếng bao tay chạm vào da

Lâm Vy Vy tái xanh mặt mày, địa bàn của hắn, không làm cô thất vọng, mối hận thù từ nhỏ đến lớn hắn muốn trả thù một lần cơ à.

Cô cố ngượng cười dỗ dành hắn: “ Bác sĩ Nhiên, chúng ta chơi thân từ nhỏ, tình cảm chúng ta rất tốt mà đúng không?”

Lục Nhiên bật cười: “ tốt đến nổi bỏ đi bảy năm mà không nói một lời, tốt đến nổi bỏ mình ở lại Thổ Nhĩ Kỳ một mình?”

Lâm Vy Vy toát cả mồ hôi: “ ầy, hiểu lầm hiểu lầm, mình giải thích sau ha”

Lục Nhiên liếc cô: “ đừng nghĩ cậu hạ giọng mình sẽ bỏ qua”

Lâm Vy Vy xanh mặt nhưng cố gượng cười: “ ầy, chúng ta chơi thân từ nhỏ, hôm nay đánh nhau ngày mai lại huề, không có để bụng đâu nhỉ”

Lục Nhiên nhếch miệng cười: “ sợ à? Năm đó bỏ đi khá quả quyết mà không phải sao?”

Lâm Vy Vy cố cãi: “ sợ gì chứ, chuyện nhỏ mà”

Lục Nhiên phì cười: “ Lâm Vy Vy, khi cậu bỏ đi không nói tiếng nào, cậu có nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay không?”

Lâm Vy Vy nhìn thấy hắn tới gần càng hoảng sợ hơn, lúc này Y tá bước vào chuẩn bị, Lâm Vy Vy thở phào nhẹ nhõm, có người ở đây, chắc chắn hắn không dám manh động.

“ em ra ngoài tí” Lục Nhiên nói

Lâm Vy Vy liền hét lên: “ khoan, sao phải ra ngoài, làm phẫu thuật ai cho ra ngoài?Không được đi”

Lục Nhiên bật cười: “ bệnh viện này là nhà mình mở, cậu nghĩ xem”

Lục Nhiên nhìn cô y tá, cô ấy liền gật đầu sau đó lùi ra ngoài.

Lâm Vy Vy nằm trên giường bệnh toát cả mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mông cô sẽ mất trong tay hắn.

cây dao phẩu thuật đưa đến trước mặt cô, Lâm Vy Vy sợ vô cùng nhưng cố gắng bình tĩnh

“ đừng… đừng nghĩ mình không biết, cắt trĩ dùng máy chứ không dùng dao nghen”

Lục Nhiên: “ thì dùng máy, nhưng mình có thể quyết định dùng nào trước, bệnh cậu khá đặc biệt, nếu dùng dao sẽ thế nào nhỉ, dù không được trái với y học, nhưng doạ cậu cũng khá vui rồi, cậu đừng quên, đây là bệnh viện tư nhân, nhà mình mở đó”

Lâm Vy Vy tái xanh mặt mày: “ nè, đừng làm bậy nha, xã hội phát triển, có luật pháp đó, bệnh viện tư nhân thì sao? Không thể nào xem thường pháp luật được”

Lục Nhiên đưa tay nắm lấy cây dao phẩu thuật

“ mình sẽ không giết cậu, nhưng mông cậu có mệnh hệ gì….”

Lục Nhiên khom người xuống nói khẽ vào tai cô

“ thì đó là sự cố khi phẩu thuật”

Lâm Vy Vy hoảng sợ ngẩng đầu nhìn hắn, Lục Nhiên đứng ngay đầu giường nhìn cô, ánh mắt hắn lạnh lùng pha trộn thêm hận thù.

Hắn muốn làm gì mông cô, trời ạ, đi cắt trĩ mà bị uy hiếp đến tận bàn mổ cơ chứ. Cú này quả thật phải cám ơn người cha tốt bụng của cô.

Mồ hôi lạnh từ trán cô rơi xuống ga giường, cô ngượng cười

“ hì, chúng ta thân nhau mà, bạn thân, chúng ta đánh nhau bao nhiêu lần rồi vẫn huề đó thôi, đâu để bụng bất cứ chuyện gì” cô nhe răng cười cố gắng nịnh nọt hắn.

Lục Nhiên đôi mắt trầm xuống, hắn thả tay xuống, tay hắn đang cầm dao phẩu thuật, mũi dao hướng xuống đất hắn bước về phía cô một bước.

Lâm Vy Vy nhìn cây dao đang ở gần cô, ánh sáng chiếu vào con dao nó lấp lánh như đang trong phim kinh dị.

Tên sát thủ cầm cây dao từ từ đi về phía nạn nhân, cô nhìn Lục Nhiên cảm thấy hắn sẽ đâm cô bất cứ lúc nào.

Lâm Vy Vy muốn nhảy ra khỏi bàn mổ ngay lập tức, cô vừa cử động thì Lục Nhiên đưa tay ấn mạnh xuống lưng cô, cô nằm lại trên giường, động tác quá mạnh trĩ đau buốt, cô cắn răng chịu đựng.

Lục Nhiên đưa dao phẩu thuật trước mặt cô, ánh dao lướt qua mắt cô, Lâm Vy Vy toàn thân run rẩy

“ nói, tại sao lúc đó không đến Thổ Nhĩ Kỳ không nói tiếng nào chạy đi Mỹ” Lục Nhiên giọng nói lạnh lùng.

Lâm Vy Vy không dám nói ra tâm tư của mình, cô run rẩy nói

“ là… là mình biết được đi du học.. nên.. nên mình qua đó liền… mình.. mình xin lỗi”

Lục Nhiên bật cười: “ xem ra cậu không quan tâm tới an nguy mông cậu thì phải”

Lâm Vy Vy hoảng sợ: “ nè, mình cảnh cáo nha, cậu mà làm gì nó, mình sẽ kiện cậu, kiện cậu tán gia bại sản, kiện cậu cho cậu mất bằng bác sĩ”

Lục Nhiên nói khẽ vào tai cô: “ chỉ là để cậu đau thêm vài tuần thôi mà, không dùng thuốc tê sẽ thế nào nhỉ?”

Lâm Vy Vy nắm chặt ga giường: “ bệnh viện tư nhân vi phạm pháp luật, mình kiện cậu, kiện tới cùng, đừng nghĩ bệnh viện nhà cậu mở cậu muốn làm gì thì làm nghen!”

Chơi với hắn từ nhỏ, làm sao cô không biết cái tính thù dai của hắn.

Dù gì cô cũng cho hắn leo cây một mình đợi cô ở Thổ Nhĩ Kỳ, cô và hắn chỉ là bạn thân, hắn có bạn gái cô cũng không nên như thế. cô nợ hắn một lời xin lỗi.

Lâm Vy Vy hít một hơi thật sâu rồi nói: “ năm đó để cậu leo cây, mình xin lỗi!”

Lục Nhiên nhìn cô ánh mắt sắc bén hẳn lên: “ lí do”

Lâm Vy Vy hiện tại như con cá nằm trên thớt, không tài nào phản kháng, dù gì cũng ra nông nỗi này, mất mặt tới cùng luôn đi. Bảo vệ cái mông là điều quan trọng nhất.

“ mình thấy cậu và cô gái lạ mặt thân thiết với nhau, nên nghĩ là cậu có bạn gái nên mình tức giận mới bỏ đi Mỹ”

Lục Nhiên : “ tức giận?” Giọng hắn lập lại hai từ này khá nhẹ mang theo nhiều câu hỏi

Lâm Vy Vy đỏ mặt: “ năm đó mình muốn tới Thổ Nhĩ Kỳ tỏ tình với cậu, nhưng thấy cậu có bạn gái nên đã quăng phần quà mà mình chuẩn bị cho cậu vào thùng rác, sau đó tức giận bỏ đi Mỹ! Cậu vừa lòng chưa?”

Nhưng vì muốn lấy lại tí sỉ diện Lâm Vy Vy bổ sung thêm.

“ nhưng giờ mình hết thích cậu rồi”

Lục Nhiên nghe xong mỉm cười “ được rồi”

hắn bảo y tá vào, sau đó thay dao phẩu thuật. Y tá tiêm thuốc tê cho cô.

Trong quá trình phẫu thuật cô mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng Lục Nhiên nói khẽ vào tai cô

“ cô gái đó là em họ của mình”

Hot

Comments

Jennie

Jennie

chắc chị doi quần rồi quá mà không nói ra lời được

2025-06-09

1

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Anh trúc mã nói xong chị muốn đội quần không ạ ? 🤣🤣🤣

2025-06-07

1

Rioye

Rioye

Cách đe doạ này khá là ....

2025-06-08

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play