Lần Đầu Tiên Biết Em Yêu Tôi[Đồngminh]
Chap 3
Ba ngày sau khi tái sinh,Quỳnh đã sắp xếp lại tất cả
Cô không còn là kẻ ngây thơ nghĩ thế giới chỉ có công bằng và cố gắng là đủ
Cô giờ là người mang theo ký ức của cả một đời thất bại.Và cũng mang theo một món nợ chưa trả
Điều đầu tiên cô làm là cắt đứt những mối quan hệ đã khiến cô bị phản bội trong kiếp trước
Điều thứ hai- là chuẩn bị tinh thần để đối mặt với kẻ thù số một
Tại buổi họp mặt giới thương nhân trẻ là nơi họ gặp lại nhau
Quỳnh bước vào phòng hội nghị với bộ váy ôm này đen huyền,mái tóc búi cao gọn gàng
Ánh mắt cô sắc như dao,từng bước đi đều mang khí chất khiến người khác phải ngoái nhìn
Đúng như ký ức mách bảo,Minh Hằng đã ở đó
Minh Hằng đã ở đó,đứng một mình gần cửa sổ,tay cầm ly rượu vang đỏ,ánh sáng từ bên ngoài chiếu lên gương mặt lạnh như băng,đẹp đến tàn nhẫn
Đồng Ánh Quỳnh
“Kẻ đã khiến mình mất tất cả…vẫn ung dung như thế”
Quỳnh không chào hỏi.Coi lướt ngang,cố tình bỏ qua sự hiện diện của Hằng
Nhưng bất ngờ Hằng quay lại ,bắt lấy cổ tay cô
Minh Hằng
Đã lâu không gặp
Giọng nói ấy,vẫn là âm trầm điềm tĩnh,không gợn sóng,nhưng…sao Quỳnh lại thấy trái tim mình khẽ thắt
Đồng Ánh Quỳnh
/giật tay ra,ánh mắt sắc lạnh/
Đồng Ánh Quỳnh
Cô nhầm rồi,chúng ta chưa từng quen thân
Hằng không giận,cũng không bối rối.Chỉ nhẹ nhàng buông tay,đôi mắt khẽ lay động
Minh Hằng
Em vẫn thích cà phê đen không đường chứ?
Câu hỏi đó khiến Quỳnh khựng lại
Cô chưa từng chia sẻ điều đó với ai trong kiếp này
Thậm chí,ở thời điểm này-họ mới chỉ là đối thủ cạnh tranh chớm nở,không hề quen thân
Đồng Ánh Quỳnh
“Sao cô ta biết”
Hằng nhìn cô thêm vài giây,như muốn nói gì đó,rồi quay đi,bước chậm rãi về phía ban công
Đồng Ánh Quỳnh
/siết chặt nắm tay/
Linh cảm cô mách bảo một điều:Không chỉ có mình cô tái sinh.
Comments