Chương 2

Tiết học thứ tư cuối cùng cũng đã kết thúc
Cả lớp 11A1 lục đục thu dọn sách vở
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
/Vẫn im lặng như mọi ngày, thu gọn đồ dùng học tập, định xuống căn tin ăn trưa/
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
Du Nhiên, cậu đi đâu thế? /Gọi với theo/
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
Xuống căn tin một lát /Mắt không rời cuốn sách cũ cầm trên tay/
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
Đợi tớ xuống chung nha—
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
Không cần đâu. Tớ đi nhanh rồi quay lại đọc sách
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
/Hơi nhíu mày/
Trình Du Nhiên vẫn luôn như vậy
Âm thầm, lặng lẽ, không muốn gây rắc rối cho ai
Nhưng chính điều đó lại càng khiến cô trở thành mục tiêu dễ dàng
_
Tại cầu thang vắng phía cuối dãy lớp học
Tiếng bước chân vang vọng
Xen lẫn tiếng cười khẩy lạnh lẽo
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Cô tiểu thư nhà giàu trốn xuống đây làm gì vậy?
Ba, bốn nữ sinh khác đứng sau lưng cô ta
Ánh mắt không hề thân thiện
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
/Khựng lại/
Cô đã quen với sự cô lập, nhưng chưa từng đối mặt trực diện như thế này
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
Tôi không có chuyện gì với cậu /Nói khẽ/
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Nhưng tôi có chuyện với cậu đấy /Tiến lên một bước, gằn giọng/
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Tôi nói rồi đúng không?
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Cậu mà còn nhìn Mặc Uyên lần nữa, tôi sẽ không nhẹ tay đâu
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
/Siết chặt tay, mắt cụp xuống/ Tôi chưa từng cố ý...
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Vậy là vô tình?
Rồi như chỉ là một cái chạm nhẹ
Ta đẩy vai Du Nhiên bằng lực vừa đủ... hoặc hơn một chút
Chỉ là bậc thang đá, chỉ là một cái chạm
Nhưng cô gái mảnh khảnh ấy trượt chân
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
A...!
Cạch!
Đầu của Trình Du Nhiên va mạnh vào mép bậc
Âm thanh khô khốc vang lên khiến cả đám nữ sinh chết sững
Tóc cô bung ra
Máu bắt đầu rỉ đỏ trên trán
Từng giọt thấm xuống sàn đá lạnh
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
06: Cô— cô ta... máu chảy kìa! /Hét lên hoảng loạn/
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Tôi— tôi chỉ đẩy nhẹ... Tôi không nghĩ...! /Tái mặt, lùi lại/
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
/Từ xa chạy đến, vừa thấy cảnh đó liền hét toáng/
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
DU NHIÊN! Trời ơi, máu!
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
Có ai đó gọi giáo viên nhanh lên!! /Lao đến đỡ lấy Du Nhiên, tay run lên vì sợ/
Trình Du Nhiên
Trình Du Nhiên
/Mấp máy môi/ Tớ... không sao...
Tống Tâm Kha
Tống Tâm Kha
CẬU CHẢY MÁU MÀ CÒN BẢO KHÔNG SAO?! /Gần như phát điên/
Một giọng nói trầm lạnh vang lên từ cuối hành lang:
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
Chuyện gì đang xảy ra?
Tất cả quay đầu lại
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
/Bước đến, ánh mắt dừng lại ở trán đầy máu của Du Nhiên/
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
/Sau đó chuyển sang Lộ Yên, ánh nhìn sắc lạnh như dao/
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
Cô làm gì vậy?
Bạch Lộ Yên
Bạch Lộ Yên
Tôi— tôi không cố ý! Chỉ là... cô ta bước lùi, tôi... tôi chỉ...
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
Cô không cần giải thích với tôi. Nhưng tôi sẽ nói với giáo viên chủ nhiệm
Không một tia do dự
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
/Lấy khăn mềm từ trong túi ra, cúi xuống nhẹ nhàng áp lên trán Du Nhiên/
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
Đừng nhắm mắt /Giọng dịu lại, gần như là một mệnh lệnh/
Hàn Mặc Uyên
Hàn Mặc Uyên
Tôi đưa cậu đến phòng y tế
Cả đám học sinh lặng thinh
Chứng kiến khoảnh khắc lần đầu tiên Hàn Mặc Uyên quan tâm một người
Lại chính là Trình Du Nhiên, cô gái bị cả lớp xa lánh
Màu máu đỏ trên khăn trắng, lặng lẽ thấm sâu…
Một buổi trưa định mệnh, thay đổi tất cả
_

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play