[ CapRhy ] Thanh Mai Trúc Mã
miếng bánh trung thu
đi một đoạn duy kêu cậu đứng đợi rồi đi đâu mất tiêu
gằng đó có một vỡ kịch đang diễn trùng hợp thây đó lại là vỡ kịch thích
Nguyễn Quang Anh
ây da sao đông quá vậy đa
Nguyễn Quang Anh
// nhảy + nhón chân lên để coi //
Hoàng Đức Duy
mới rời mắt một chút chạy đâu mất tiêu rồi
Hoàng Đức Duy
người gì chân có một khúc mà sơ hở là chạy // nhìn quanh //
nhìn vòng anh nhìn thấy cậu ng bận bộ áo dài trắng đang nhảy nhảy nhón chân lên để xem kịch
Hoàng Đức Duy
// đi lại chỗ cậu bế cậu lên vai //
Nguyễn Quang Anh
ây // giật mình + hơi mất thân bằng //
Nguyễn Quang Anh
cậu làm gì thế
Hoàng Đức Duy
lo coi đi // nắm tay cậu để cậu ko bị té //
Nguyễn Quang Anh
ờ // quay lại xem kịch //
cân mọi vai quần chúng
1 : trời ơi cậu ấy hạnh phúc quá // che miệng kinh ngạc //
cân mọi vai quần chúng
2 : còn cái cậu mặt áo dài xám nâu đó công nhận tinh tế thiệt đa
Nguyễn Quang Anh
// nghe thấy+ ngại +đỏ mặt //
Nguyễn Quang Anh
ờm hết kịch rồi cậu thả tôi xuống đi
Hoàng Đức Duy
ờ... ừm ờ đợi chút // từ từ thả cậu xuống //
Nguyễn Quang Anh
à mà lúc nãy cậu đi đâu thế
Hoàng Đức Duy
à tôi đi mua bánh trung thu thôi này // lấy bánh ra //
tưởng tượng hai cái bánh nằm trong cái hộp khác nha cái nào cũng được hộp này hiện đại quá
Nguyễn Quang Anh
uầy bánh năm nay làm trong ngon thế // mắt sáng lên //
Hoàng Đức Duy
thích thì lấy ăn đi
Nguyễn Quang Anh
vậy tôi ăn cảm ơn cậu nha
Nguyễn Quang Anh
// cầm bánh lên ăn //
Nguyễn Quang Anh
Nhăm Nhăn
em ăn hai cái má cứ phòng lên bánh còn dính lên khóe miệng của em
Hoàng Đức Duy
// đưa tay lao đi vụn trên miệng em //
Nguyễn Quang Anh
// đỏ mặt //
Hoàng Đức Duy
này cậu ăn mà ko cho chồng tương lai của cậu một miếng được sao
Nguyễn Quang Anh
Ch... chồng tương lai gì chứ tôi có nói sẽ gã cho cậu đâu // ngại //
Hoàng Đức Duy
// nâng cầm em lên // vậy vợ cho anh miếng bánh đi
Nguyễn Quang Anh
nè ăn đi rồi ngậm họng lại // đưa bánh đến miệng hắn //
Hoàng Đức Duy
// cười + ăn bánh cố ý để lưỡi mik chạm vào ngón tay cậu // cảm ơn vợ
Nguyễn Quang Anh
// rút tay lại + ngại //
Comments