chap3

Mẹ Trì
Mẹ Trì
Phì
Mẹ Trì
Mẹ Trì
Các con cứ ăn đi
Mẹ Trì
Mẹ Trì
Cô ra ngoài nhé
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Vâng mẹ
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Dạ
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Áu ào ô / đang nhai bánh nên nói không rõ/
Mẹ Trì
Mẹ Trì
Được rồi được rồi
Mẹ Trì
Mẹ Trì
Cô đi đây nhé
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Bye mẹ
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
/ vẫn đút bánh cho Anh /
1 lúc sau , cả đám cũng no nên rủ nhau đi chơi
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Hay là ta đi chơi đi
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Đi đâu chứ
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Tớ có 1 chỗ bí mật
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Các cậu có đi không
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Hể
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Chỗ bí mật nào
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Đừng bảo với tớ là chỗ ở rừng cây hôm đó nha
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Suỵt
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Lộ hết bí mật rồi
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
/ vẫn đang nhai bánh nên không để ý /
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Thế chúng ta đi thôi / đứng bật dậy + hào hứng /
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Cậu có đi không Anh Anh
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Hả
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Cậu nói tôi sao
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Đúng rồi
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Ngoài cậu ra thì còn ai nữa
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Tôi được đi sao
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Tất nhiên rồi / cười /
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Thế chúng ta đi thôi
3 đứa trẻ cứ thế mà dắt tay nhau đi trên con đường mòn dẫn vào rừng cây
Nắng ấm khẽ chiếu qua những tán cây xanh chiếu rọi từng bước đi của chúng , khung cảnh lúc ấy thật ấm áp nhưng xen lẫn sự ấm áp đấy có sự lạnh lẽo từ sâu trong trái tim của Lăng Anh
Mặc dù đứa trẻ ấy mới 10 tuổi nhưng nó không ngây ngô hồn nhiên mà thay vào đó là sự căm ghét và luôn đố kị với người khác, không biết tính cách ác độc đó đã hình thành như thế nào nhưng nó khiến đứa trẻ luôn cảm thấy người khác đối xử tốt với mình đều là do thương hại mà ra chứ không ai đối xử tốt với nó
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Anh Anh làm sao ấy / khẽ lắc vai cậu /
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Hả / giật mình tỉnh /
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Anh bị sao vậy
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Anh đang đi thì mắt cứ lim dim buồn ngủ nên em cõng anh
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Đúng rồi đó
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Mới đầu chúng tớ tưởng cậu bị làm sao cơ
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Vậy hả
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Chắc anh buồn ngủ quá ấy mà
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Tới nơi rồi hả
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Ừm
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Anh thấy đẹp không
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Đây là chỗ bí mật mà em phát hiện ra đấy
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Anh là người đầu tiên mà em dẫn đi
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Thật sao
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
/ ngẩng đầu lên nhìn khung cảnh /
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Oa, đẹp quá
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
NovelToon
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Nhưng kia là nhà của ai/ chỉ tay về ngôi nhà /
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Đấy là nhà anh đấy
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Anh không nhận ra à
Lăng Anh ( nhỏ)
Lăng Anh ( nhỏ)
Ể thật á
Lăng Trì ( nhỏ)
Lăng Trì ( nhỏ)
Ừm/ gật đầu lia lịa /
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Vũ Tiểu Yêu ( lúc nhỏ)
Đi chơi thôiii
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play