Lìa Xa [Phan Trọng Dương ]
chap 2
tgia
dạo này bí quá anh em ạ
bố mẹ của Dương đến thấy con mình như vậy ông bà không khỏi sót xa
Mẹ Dương
c..con tôi*bất ngờ*
Mẹ Dương
Dương sao vậy y/n con nói cho dì biết đi con *nhìn sang y/n*
thật ra là bố mẹ anh không hề biết anh bị tại nạn là cô đã thông báo cho gia đình của họ chứ còn ai có thể nói nữa
y/n
dạ anh ấy bị tai nạn giao thông ạ *lúng túng sợ hãi*
Bố Dương
vậy nó còn có thể tỉnh lại ko y/n?*hỏi nhẹ nhàng *
y/n
dạ bác sĩ bảo với cháu là qua đêm nay nếu..*do dự*
Mẹ Dương
sao cháu nói đi dì sẽ không bảo gì đâu*bình tĩnh*
y/n
nếu như sau tối nay anh ấy có thể tỉnh dậy thì sẽ không sao còn anh ấy không tỉnh lại thì anh ấy coi như...*dừng lại*
Mẹ Dương
*bất ngờ*//chống tay vào bàn//
cú sốc này khiến gia đình anh như đổ vỡ đi vậy
Phan Trọng Dương
bố mẹ...con xin lỗi vì không báo hiếu được bố mẹ //chảy nước mắt//
thật ra anh nói có ai nghe thấy đây
Phan Trọng Dương
*đi lại *// ôm mẹ//
Mẹ Dương
con trai tôi*khóc*
Bố Dương
thôi không sao đâu em để xem hết tối nay nếu con nó tỉnh dậy không đã đừng kích động như thế chứ*ôm bà*
Bố Dương
tổn hại sức khỏe lắm*dỗ dàng*
Mẹ Dương
//tựa vào người ông mà khóc//
mẹ của anh không thể nhận thêm một cứ sốc nào nữa bố anh đành đưa mẹ anh ra khỏi bệnh viện
y/n
dạ..dạ chú gọi cháu ạ*lúng túng*
Bố Dương
ở lại chăm sóc thằng bé nhé chú đưa dì về
khi bố mẹ anh đi cũng là không gian riêng của hai người
y/n
anh còn nhớ lúc chta mới yêu không*tâm sự với anh*
Phan Trọng Dương
anh nhớ chứ*ngồi cạnh cô*
cô tâm sự với anh nhưng không hề biết linh hồn của anh đang ở ngay cạnh cô
y/n
lúc chúng ta mới yêu nhau anh hay bầy trò làm em vui lắm mà*rơi nước mặt xuống mu bàn tay anh*
Phan Trọng Dương
sao..sao vậy sao em lại khóc nữa rồi *lấy tay lau*
anh lấy tay lau nước mắt cho cô nhưng đâu có được vì bây giờ anh đây phải ng trần mắt thịt đâu
Phan Trọng Dương
thôi mà không sao đâu anh sẽ dậy nhanh thôi anh sẽ ở bên em mà đừng khóc nữa
y/n
rồi là bao nhiêu lần anh đưa em đi chơi những lúc em than với anh là em chán,thật ra em nhớ hết đó*lau nước mắt*
Phan Trọng Dương
em...em nhớ hết sao*bất ngờ* anh tưởng em không nhớ những điều đó cơ
y/n
anh không muốn thấy người anh thương khóc như này đúng không anh dậy đi rồi em sẽ không khóc nữa*lấy tay anh áp vào má*
thấy cô khóc như vậy sức sống của anh càng mạnh mẽ và ngón tay chỏ của anh cuối cùng đã chuyển động 1 chút
Phan Trọng Dương
không sao mà *hơi mờ đi*
tgia
để tác giả giải thích cho nghe nha nếu mà người nào đó mà sắp tỉnh linh hồn của ng đó sẽ về thể xác cũng như là sẽ mờ dần
Comments
con ả tham tiền
sốp ơi em khóc rồi:(
2025-06-10
0
này bầu trời rộng nớn ơi:))
sốp ơi ra lẹ đii sốp
2025-06-17
0
Lan Anh
đọc mà cứ nhói lòng ấyt
2025-06-11
0