[Rhycap] Đừng Yêu Tôi Trên Sân Khấu, Yêu Sau Hậu Trường Cơ
3.Ánh nhìn ở hậu trường
( Rhyder, captain, Quang Hùng master D )
Lê Quang Hùng
💬19:30 bắt đầu đi nha
Nguyễn Quang Anh
// đã bày tỏ cảm xúc 👍 vào tin nhắn của bạn //
Nguyễn Quang Anh
💬tớ chở cậu nhé
Nguyễn Quang Anh
//đã bày tỏ cảm xúc 💖 vào tin nhắn của bạn //
Hoàng Đức Duy
// mở cửa //
Hoàng Đức Duy
oh, quang anh hả
Nguyễn Quang Anh
tớ là Rhyder
Hoàng Đức Duy
// khẽ cười //
Nguyễn Quang Anh
đi thôi // xoè tay ra //
Hoàng Đức Duy
được // nắm lấy //
quang anh và Hùng đã đặt một căn phòng nhỏ yên tĩnh để viết nhạc , làm nhạc và thu âm
Nguyễn Quang Anh
// đi xuống qua mở cửa xe cho em //
Hoàng Đức Duy
// Đi xuống //
Nguyễn Quang Anh
// nắm tay em bước vô //
Hoàng Đức Duy
ủa chị Linh đâu đây
MC linh
bọn mày yêu nhau đúng không
Hoàng Đức Duy
// bỏ tay anh ra // có đâuuu
Hoàng Đức Duy
nắm để chuẩn bị múa
MC linh
múa múa cái con khỉ khô
Hoàng Đức Duy
hì , đi đâu ra đây dạ
MC linh
chị đi để lấy tài liệu học thuộc để mốt làm MC dẫn lời cho chương trình
Nguyễn Quang Anh
quang hùng đâu rồi
Nguyễn Quang Anh
// gọi cho quang hùng //
Nguyễn Quang Anh
📱đến đâu rồi hùng
Lê Quang Hùng
📱hôm nay gia đình của tao có chuyện rồi
Lê Quang Hùng
📱bọn mày tập đi có gì ngày mai tao đưa beat cho
Nguyễn Quang Anh
📱 nhạc buồn hay vui hay sao
Nguyễn Quang Anh
📱tao viết lời nhé
Lê Quang Hùng
📱vậy đi tao cúp máy
Nguyễn Quang Anh
// cúp //
Nguyễn Quang Anh
hùng bận chuyện gia đình rồi
Nguyễn Quang Anh
vậy hôm nay chúng ta viết nhạc nhé !
Hoàng Đức Duy
quang anh này
Nguyễn Quang Anh
ơi tớ nghe
Hoàng Đức Duy
tớ thử đệm đàn piano với bài hát này nhé
Nguyễn Quang Anh
vậy cậu để tớ viết nốt khúc này nhé
Nguyễn Quang Anh
cậu đệm bản này trước đi // đưa cho em //
Nguyễn Quang Anh
để tớ viết thêm
Hoàng Đức Duy
// cầm lấy//
Hoàng Đức Duy
// thử nhạc //
Căn phòng nhỏ yên ắng, chỉ có tiếng gõ nhịp của bút và tiếng đàn piano vang lên khe khẽ. Quang Anh ngồi bên cạnh Đức Duy, tay cầm sổ tay, chữ viết nghiêng nghiêng theo từng nhịp nghĩ ngợi. Duy đang nghịch vài hợp âm mới – ánh mắt tập trung, chân mày hơi cau lại mỗi khi giai điệu chưa “vừa tai”.
Và rồi, trong một giây… Quang Anh ngẩng lên.
Cậu không nhìn vào giấy nữa. Cũng không nhìn vào nốt nhạc mà cậu viết nữa.
Ánh đèn vàng rọi xuống mái tóc hơi rối của người đối diện. Duy không để ý. Vẫn mải mê với cây đàn, như thể cả thế giới gói gọn trong những phím trắng đen.
Nhưng với Quang Anh, thế giới lúc đó… chỉ gói gọn trong một người.
Không lời nào được nói ra. Nhưng trong ánh nhìn ấy, là một bản tình ca chưa viết thành lời.
Một thứ cảm xúc mà Quang Anh cố giấu kỹ trên sân khấu , lại lỡ để rơi ra… khi chỉ còn lại hai người và một bài hát chưa hoàn thành.
Comments