[RhyCap][ABO] Cảm Ơn Vì Đã Đến
cùng nhau
sau giây phút ngọt ngào dưới ánh đèn đường đấy, Duy và Quang Anh cũng đã thành một đôi
nhưng như Quang Hùng Master D đã nói
“tình yêu chưa đủ lớn xin đừng đem khoe”
nên cả hai đã quyết định không công khai mối quan hệ này
Captain Boy
//nhón chân lên và chủ động hôn vào má anh//
Duy thì vẫn cứ vô tư mà nhảy chân sáo về nhà, còn Quang Anh thì vẫn còn vương vấn nụ hôn của Duy mà chỉ biết đứng yên như tượng rồi nhìn em đang đi về
Atus
sao mà giờ t có khác mom gì cái bóng đèn ở trong cái trụ đèn đường này đâu
Atus
về luôn chứ đứng đây nhìn thằng ông nội này thấy mệt luôn á
khi thấy Duy đã về nhà an toàn thì Quang Anh cũng bắt đầu phóng về nhà
Rhyder
💬: mai mấy giờ em đi học
Rhyder
💬: để anh sang đưa em đi
Captain Boy
💬: hong cần đâu ạ
Captain Boy
💬: bố em chở đựt òiii
Rhyder
💬: cho anh được phép đưa đón em đi
Captain Boy
💬: nhưng em đi sớm lắm đấy
Captain Boy
💬: 6h là em đi học ròi
Rhyder
💬: mai 6h anh qua đưa em đi
Captain Boy
💬: thôi hong cần mà
Rhyder
💬: chúc em ngủ ngoan
Rhyder
💬: mai anh sang đưa em đi
Captain Boy
💬: anh ngủ ngoan nhaa
Captain Boy
//đi ra ngoài//
Captain Boy
mai bạn con sang đưa con đi học ấy ạ
Captain Boy
bố không cần đưa đón con nữa đâu nha
Hải Đăng Doo
đỡ phải đưa đón
: ting ding ding... di-ding... ting ding...
Captain Boy
anh chờ em tí nha
Captain Boy
//chạy ra cửa//
Rhyder
lại đây anh đội mũ cho
Captain Boy
//đi đến chỗ Quang Anh//
sau khi đội mũ cho Duy thì cả hai cùng nhau đến trường
Captain Boy
bai bai anh nhaa
Atus
m có định công khai không đấy
Captain Boy
bọn t chưa muốn
Captain Boy
mà m cũng đừng nói ai nha
Captain Boy
t đi vòng vòng xíu nha
Captain Boy
tụi m ở đây đi
Captain Boy
//đi xuống khuôn viên trường//
Atus
t đi theo nó từ tối qua rồi
Atus
không công khai cho ai biết đâu
Atus
t đi cùng nó cho đỡ bị nghi thôi
Captain Boy
//nắm tay Quang Anh//
Captain Boy
đi thôi anh //cười xinh//
cả hai nắm tay nhau đi khắp sân trường. không cần giấu giếm, không cần né tránh. chỉ là một chàng cậu lớp mười một và một cậu nhóc lớp mười, tay trong tay giữa những bước chân vội vã của giờ ra chơi
tình yêu tuổi học trò là một điều gì đấy rất khó tả. nó không ồn ào, không cần gọi tên. đôi khi chỉ là một ánh mắt nhìn theo nhau từ cuối lớp, một tin nhắn hỏi bài vu vơ, hay một cái chạm tay nhẹ mà tim cũng đập rộn ràng như vừa chạy hết sân bóng
tuy rằng Đức Duy nhỏ hơn Quang Anh một tuổi, nhưng lại là người chủ động. cậu là người nắm tay trước, là người nói ra những điều thẳng thắn, là người không ngại thể hiện cảm xúc, như thể chẳng sợ bị từ chối. ngược lại, Quang Anh luôn điềm tĩnh, ít nói, nhưng lại dịu dàng và quan tâm Duy trong từng hành động. cậu không nói “thích”, nhưng vẫn luôn lặng lẽ dõi theo, luôn siết nhẹ tay Duy mỗi lần được nắm lấy
tình yêu học trò không cần thứ gì quá cao xa. chỉ cần có ai đó để nghĩ về sau mỗi tiết học dài, một bàn tay để nắm lấy khi mệt mỏi, một người để cùng nhau đi qua sân trường rực nắng. có lẽ điều đẹp nhất ở tuổi mười lăm, mười sáu không phải là nắm tay ai đó thật chặt, mà là được cùng nhau lớn lên trong một thứ tình cảm trong trẻo và thật lòng đến lạ
Atus
từ giây phút trôi chạm lại vạn vật như khiến t là một cái bóng đèn
Captain Boy
bai bai anh nha
hai tháng ấy không dài, nhưng đủ để người ta thuộc từng ánh mắt, từng cái chạm tay, từng khoảng lặng giữa những buổi học ồn ào. giữa sân trường, giữa những buổi tan học, họ đã bên nhau như thế, âm thầm mà rõ ràng, bình yên mà sâu sắc
có lần cùng trú mưa dưới mái hiên, không nói gì nhưng vẫn không rời. có hôm giận dỗi vì một tin nhắn chậm trả lời, rồi lại lặng lẽ làm lành bằng một ánh nhìn. có những buổi chiều về chung một lối, dù hai nhà khác hướng. những điều nhỏ nhặt ấy nhưng gom lại thành cả một đoạn thanh xuân rực rỡ
Duy chủ động, Quang Anh dịu dàng, nhẹ nhàng và tâm lý. họ không cần gọi tên mối quan hệ này, chỉ cần im lặng bên nhau cũng đã đủ để hiểu. tình yêu học trò là vậy, không ồn ào nhưng khiến người ta nhớ mãi. nhớ một ánh nhìn, một lần siết tay, một câu nói vô tình khiến tim ai đó loạn nhịp
chỉ ước nếu thời gian có thể dừng lại ngay tại khoảnh khắc họ còn nhìn nhau và mỉm cười
Comments