Xuyên Không Trở Thành Ác Nữ, Hóa Phượng Hoàng Tái Sinh
sao lại gặp anh ấy
Sáng thứ Hai - Tại trường học danh giá nhất thành phố, lớp 12A1
Vũ Thanh Hà ( Dạ Nguyệt Hàn)
[Bước vào lớp. Mái tóc đen nhánh mượt mà, gương mặt thanh tú không tỳ vết, vóc dáng thon gọn. Khí chất lạnh lùng và cao quý tỏa ra, khiến cả lớp im bặt.]
Học sinh A (trong lớp)] Học sinh A: Ôi trời ơi, Vũ Thanh Hà kìa! Cô ấy đẹp quá đi mất!
Học sinh B: Thật không thể tin được! Thay đổi hoàn toàn luôn!
Chí Kiệt
Nam chính NT: [Nhìn Thanh Hà chằm chằm, mắt sáng rực như bị sét đánh] Vũ Thanh Hà? Em... em thật sự là Thanh Hà sao?
Vũ Thanh Hà ( Dạ Nguyệt Hàn)
[Lướt qua, không thèm để mắt tới, tiến về chỗ ngồi của mình]
Chí Kiệt
[Đuổi theo, chặn đường] Thanh Hà! Anh... anh biết trước đây anh có lỗi. Nhưng giờ anh nhận ra rồi! Anh muốn quay lại với em!
Vũ Thanh Hà ( Dạ Nguyệt Hàn)
[Dừng lại, quay đầu, ánh mắt sắc như dao băng] Tránh ra. Đừng để tôi phải bẩn tay.
Cả lớp im lặng như tờ. Nam chính NT cứng họng, mặt tái mét.
Trúc Mai
Nữ chính NT (trà xanh): [Giả vờ đáng yêu, bước đến, giọng ngọt xớt] Thanh Hà, cậu sao vậy? Cậu đừng giận anh ấy nữa mà. Anh ấy cũng chỉ nhất thời lạc lối thôi.
Vũ Thanh Hà ( Dạ Nguyệt Hàn)
[Liếc nhìn trà xanh, cười khẩy, giọng lạnh tanh] Cô là ai? Tôi có quen cô sao?
Trúc Mai
[Mặt biến sắc, cứng đờ tại chỗ]
lúc đó, cánh cửa lớp bật mở. Một bóng dáng cao lớn, khí chất áp bức đến đáng sợ bước vào. Mái tóc trắng, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo, toát ra vẻ bá đạo, tàn nhẫn của kẻ đứng đầu thế giới ngầm. Đó chính là Lãnh Hàn Phong.
Lãnh Hàn Phong
[Ánh mắt quét qua lớp học ồn ào rồi dừng lại duy nhất trên người Vũ Thanh Hà. Giọng anh ta trầm thấp, mang theo chút lạnh lẽo quen thuộc, nhưng lại ẩn chứa sự dịu dàng chỉ mình cô cảm nhận được.] Dạ Nguyệt Hàn. Đến đây.
Comments