[ DuongKieu] Chuyện Tình Đôi Ta
3/ Yêu, nhưng không giữ được
𝟑/ 𝐓𝐮̛̣ 𝐭𝐚̂𝐦 - 𝐲𝐞̂𝐮, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜
Nằm đêm anh cứ thương em
Rơi nghiêng nước mắt một đêm gối nằm
Thế này cho hết trăm năm
Đến muôn năm vẫn âm thầm thương em.
" Nằm đêm anh cứ thương em"
- Xuân Diệu-
như câu thơ của Xuân Diệu, hình ảnh của anh tái hiện trong đó. Màn đêm buôn xuống lòng anh thắt lại anh nhớ em nhớ da diết không thể nào quên được lúc đó mới biết anh yếu đuối đến nhường nào, sự yếu đuối dâng cao anh mềm lòng đến lạ. Nằm nghiêng người nhớ về lần đầu gặp, kỉ niệm không phai và nụ cười tươi đến mấy, cái nắm tay đùa cợt giờ nó thuộc về quá khứ và kỉ niệm nhớ thương, anh khóc!
người đàn ông cứ ngỡ mạnh mẽ lại rơi lệ đêm khuya, ướt một bên gối nằm chỉ vì nhớ người yêu - người yêu không yêu mình. Nỗi nhớ da diết trong đêm lòng nhẹ xuống nước mắt tuôn rơi và đó là cách anh thầm lặng nhớ đến em
ai cũng thấy anh nhìn anh như một người đàn ông mạnh mẽ, một người thanh thiếu niên đầy sức sống vào ban sáng nhưng tối về lại chẳng đươc như vậy. Anh như sống chính con người thật của mình chứ không phải là màn bọc để người ngoài nhìn vô
con trai! ai cũng có quyền đươc yếu đuối chỉ là họ không muốn bị cười chê nên họ tự tạo màn bọc để che giấu sự thật này
ai rồi cũng hiểu..... cũng biết. Anh sợ bóng tối anh sợ màn đêm sợ một ngày nào đó mình sẽ chết trong quá khứ chết trong kí ức
con số không hề nhỏ, anh vẫn sống sáng năng nổ làm việc tối nhìn sao nhìn bầu trời về đêm cùng ánh đèn đường mà nhớ lại quá khứ. Anh bị mắc lại trong quá khứ của mình mà chẳng thể nào dứt ra được
vì ai? vì người anh thương.... Họ kêu anh đừng đợi nhưng anh vẫn đợi họ kêu anh buông bỏ nhưng mà yêu rồi sao nỡ dứt ra đây chỉ tại anh dại khờ đem lòng nhung nhớ....
*✧・゚: *✧・゚:*✧・゚: *✧・゚: *✧・゚:
Ba năm, Kiều trở về. Mặt xanh xao hơn trước, nụ cười vẫn thế nhưng mắt đã khác mất sức sống không hồn. Họ gặp lại nhau ở một quán nước ven đường, chỗ ngày xưa họ từng trốn lấy ánh nắng gắt gao trốn những trận mưa ào ạt dội vào
anh nhìn em không hỏi, em cũng chả giải thích gì
chỉ có hai trái tim đang đập cùng nhịp - như chưa từng lỡ mất nhau
Pháp Kiều
Nếu ngày đó em đừng đi, anh có còn thương em không?
anh nhìn thẳng vào trong đôi mắt không hồn của em mà đáp:
Trần Đăng Dương
anh chưa từng ngừng thương
Pháp Kiều
đã ba năm rồi... anh vẫn còn thương em sao
Trần Đăng Dương
ừ! ngày em đi tim anh khẽ chậm một nhịp, tay sờ lên cây dòng chữ em khắc gửi anh lần cuối
Trần Đăng Dương
anh luôn nhớ về em mà chưa từng một lần từ bỏ
Trần Đăng Dương
vì em, anh nguyện sống trong quá khứ của mình, anh sẽ nhớ mãi vì anh thương em
đôi mắt chưa đầy nước mắt của em động lại là do còn thương hay không nỡ rời xa
Pháp Kiều
đã bảo đừng đợi em
Trần Đăng Dương
em khắc đừng đợi em, em sẽ không trở lại, thật đáng mừng em đã trở lại rồi đây
Trần Đăng Dương
có lẽ cả đời... anh yêu em Kiều ạ, xin em đừng đi... xin em...
đôi mắt rưng rưng của em, tay anh nắm chặt tay em miệng cầu xin em đừng đi đừng đi hãy ở lại
Nhưng Kiều lại 1 lần nữa sẽ rời xa anh một lần nữa.
em mắc bệnh. Di căn. Có hàng trăm phép màu cũng chả thể nào níu em lại bên anh mãi mãi
chỉ là hết duyên nhưng lại vô tình gặp!
⑅୨୧⑅*⑅୨୧⑅*⑅୨୧⑅*⑅୨୧⑅*⑅୨୧⑅୨୧⑅*
Trần Đăng Dương
Not support
Comments
TĐ.Duongw
nỗi nhớ em trong đêm thật dài..😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
2025-06-14
2
𝐂𝐚𝐭𝐭𝐮𝐨𝐧𝐠 - 𝐒𝐮̛́𝐚🎀
anh ấy thật lạnh nhạt
2025-07-06
2
𝐖𝐨𝐧 ⚡️🐑
Kco nghe đc a ơiii
2025-06-14
2