Chap 3

-Chiều hôm đó-
Nhà kho thể dục sau sân vận động
Cánh cửa kho sắt kêu két một tiếng dài khi mở ra. Mùi ẩm mốc, mùi bóng da cũ kỹ, và bụi bặm ùa ra như thách thức tinh thần cả nhóm. Những kệ sắt rỉ sét chồng chéo, các thùng dụng cụ lộn xộn – từ bóng rổ, bóng chuyền, cọc nhảy cao đến những bộ đồng phục thi đấu cũ
Quang Hùng
Quang Hùng
Đây mà gọi là ‘kho thiết bị’ á?
Quang Hùng
Quang Hùng
Kho phế liệu thì đúng hơn.
Quang Hùng
Quang Hùng
/nhăn mặt/
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Thôi than chi nữa. Làm cho xong đi
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
/xắn tay áo, không đợi ai lên tiếng, bắt đầu dọn từng hộp bóng ra ngoài/
Quang Anh ngẩn người một lúc, rồi lặng lẽ đi theo sau. Cậu không hiểu sao lại bị hút theo hành động đó – cái dáng người gầy nhưng rắn rỏi, ánh mắt tập trung đến từng chi tiết, không một lời than vãn. Thật khác biệt
Bên kia, An và Dương? Đang “cãi nhau” xem thùng nào nên khiêng trước
Thành An
Thành An
Nặng như vầy nè, ông kêu tui khiêng trước là sao?
Thành An
Thành An
/chống nạnh/
Dương Domic
Dương Domic
Ủa, chứ tôi nhỏ con hơn cậu chắc ?
Dương Domic
Dương Domic
/xoa lưng giả vờ than/
Còn Kiều thì lẳng lặng đeo khẩu trang, lấy khăn lau từng món đồ. Cô nhìn họ, rồi cười nhẹ – vừa phiền toái vừa vui vẻ.
Đến lúc khiêng cọc nhảy cao, cả nhóm bất đắc dĩ phải… phối hợp. Hùng cầm một đầu, Quang Anh cầm đầu còn lại, Duy đứng ở giữa giữ thăng bằng
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Cẩn thận nha
Quang Anh nói nhẹ, khi thấy tay Duy chạm vào mép sắc của thanh sắt
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Tôi không phải trẻ con
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
/khẽ rụt tay lại/
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Hồi sáng… mình từng gặp nhau ở đâu chưa?
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
/hơi ngạc nhiên/
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Không. Tôi nghĩ không
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Lạ thật. Cảm giác cậu quen quen
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Hình như tôi gặp cậu ở đâu rồi thì phải
Duy không trả lời. Nhưng trong lòng cậu, một câu suy nghĩ cũng vang lên:
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
"Lạ thật. Mình cũng thấy vậy"
.
Sau hai tiếng vật lộn, kho thiết bị cuối cùng cũng gọn gàng lại. Ánh chiều tà buông xuống, rọi qua khung cửa sổ cũ kỹ, nhuộm màu cam lên sàn nhà. Nhìn cả nhóm ngồi phệt xuống đất, thở phì phò, cảm giác mệt mỏi xen lẫn… kỳ lạ. Như thể họ đã quen nhau từ lâu
An, lúc này bất ngờ nói:
Thành An
Thành An
Ủa nè, mai tụi mình vẫn bị phạt tiếp hả?
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Ba ngày
Dương Domic
Dương Domic
Vậy là có ba ngày… ‘định mệnh’ à
Dương Domic
Dương Domic
/cười tủm tỉm, liếc qua Quang Anh/
Quang Anh không đáp, nhưng ánh mắt vẫn lặng lẽ tìm đến Duy – người đang uống nước, tóc rối nhẹ vì mồ hôi, má ửng lên vì nắng. Tim cậu lại đập lệch một nhịp
Và từ khoảnh khắc đó, Quang Anh biết – ba ngày không đủ để hiểu hết người kia, nhưng là quá đủ để bắt đầu một thứ gì đó…Không chỉ là tò mò
...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play