Trên đường Tả Hàng đi bên cạnh thi thoảng lại nhìn Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
muốn nói gì thì nói đi
Chu Chí Hâm
Từ khi nào cậu lại trở nên ngại ngùng như vậy
Chu Chí Hâm
Người nào ngày nào cũng spam tin nhắn tôi đâu rồi
Tả Hàng
đâu có, em là quan tâm người bạn mới như anh thôi
Tả Hàng
Nếu em không chủ động có khi anh lại quên mất em là ai
Tả Hàng
Nhưng sao anh lại cố chấp với vụ này vậy, nghe anh nói em thấy nạn nhân sốc thuốc mà, đâu có gì là bị hại
Chu Chí Hâm
linh cảm
Tả Hàng
hahaaa
Chu Chí Hâm
Cậu cười gì
Tả Hàng
anh làm trong tổ điều tra mà dùng linh cảm để tìm ra sự thật
Tả Hàng
Có buồn cười không cơ chứ
Chu Chí Hâm bị nói đến khó chịu, nhưng khi định phản bác lại thì thấy cậu đang cười vui vẻ, Chu Chí Hâm bất giác không biết nên nói gì
Tả Hàng
Sao thế, với tính cách của anh mà không đáp lại à
Tả Hàng
Hửm
Cậu sáp lại gần
Chu Chí Hâm
/ kéo giãn khoảng cách/
Chu Chí Hâm
Không chấp nhất với người không cùng nghề
Tả Hàng
Anh đây là khinh người ta không hiểu biết bằng anh à
Chu Chí Hâm
....
Chu Chí Hâm bất lực
Chu Chí Hâm
/ nhìn chầm chầm cậu/
Tả Hàng
đừng nhìn em bằng ánh mắt đó
Tả Hàng
anh rõ ràng cười lên đẹp như vậy, sao ở cạnh em thì cứ đưa ra cái mặt lạnh chứ
Cậu chạm vai mình vào vai Chu Chí Hâm, lúc này Chu Chí Hâm mới để ý cậu cao ngang tai hắn, giờ đây khoảng cách họ rất gần, đỉnh đầu của cậu bất giác khiến hắn muốn chạm vào
Tả Hàng
Chu Chí Hâm
Tiếng gọi kéo Chu Chí Hâm về, hắn dời ánh mắt đi chỗ khác
Tả Hàng
Sao im re rồi
Chu Chí Hâm
vết thương của nạn nhân đáng ngờ, hiện trường " sạch" đến bất ngờ
Tả Hàng
Trời mưa không sạch mới lạ
Chu Chí Hâm
Cậu biết nhiều đấy
Tả Hàng
Tin tức đưa đầy ra
Tả Hàng
Anh cũng cứng đầu quá, bế tắc như vậy mà cứ cố là thế nào
Chu Chí Hâm
Kệ tôi
Tả Hàng
ừm, cũng không phải chuyện của em
Tả Hàng
Không nói chuyện này nữa, lâu không gặp đi ăn với em / kéo tay Chu/
Tả Hàng
Không được từ chối đâu
Chu Chí Hâm
/ đi theo// thở dài/
Tả Hàng
/ mỉm cười/
..........
cơ quan
Chu Chí Hâm
/ nhíu mày/
Chu Chí Hâm vừa nhìn tài liệu trên bàn vừa nhíu mày, sự khó chịu thể hiện rõ trên mặt
Trương Cực
Sao vậy / ngồi xuống/
Trương Cực vừa uống cà phê vừa nhìn Chu Chí Hâm
Trương Cực
/ nhìn tài liệu/ vẫn còn xem à
Trương Cực
Bên trên hối kết án rồi, không kịp đâu
Trương Cực
Tôi biết cậu có ý của riêng mình, chính tôi cũng cảm nhận được điều lạ, nhưng chúng ta phải có chứng cứ
Chu Chí Hâm
Tôi biết
Chu Chí Hâm
Chỉ là để vậy thì khó chịu quá
Trên bàn là tài liệu về cái chết của vợ con nạn nhân
Chu Chí Hâm từ khi đi ăn cùng Tả Hàng về đã lôi tài liệu ra xem đến giờ
Mấy tiếng trước, trong quán ăn
Tả Hàng
Anh không chê quán nhỏ chứ
Tả Hàng
đồ ăn ngon lắm đó, quý lắm mới mời anh ăn
Chu Chí Hâm
Vậy à
Tả Hàng
Chứ sao
Tả Hàng
mà nè anh có nghe qua vợ con nạn nhân chưa
Chu Chí Hâm
Sao thế, cậu nghe qua rồi à
Tả Hàng
Sơ sơ thôi, mấy lần đến thăm bà Lý có nghe hàng xóm nói
Tả Hàng
Tội nghiệp thật, ý là mẹ con họ í
Chu Chí Hâm
/ suy nghĩ gì đó/
Chu Chí Hâm
/ nhìn cậu/
Chu Chí Hâm
/ thầm nghĩ/ trùng hợp?
Quay lại thực tại, trong tài liệu Chu Chí Hâm đang đọc ghi
Vợ Lý Nhị chết rất đáng nghi, hôm trước còn đi làm khoẻ mạnh, chuyện này điều được người làm chung xác nhận, hôm sau đột nhiên được người nhà nói mất do đột tử, họ nhanh chóng an táng
Người con trong lúc đó cũng không thấy đâu, 2 hôm sau phát hiện đã qua đời, người nhà không báo cảnh sát mà trực tiếp an táng
Chu Chí Hâm
điều trùng hợp là trong hai vụ điều có Lý Nhị xuất hiện, vợ qua đời hắn có nhà, được hàng xóm xác nhận hôm đó hắn còn say xỉn, con mất cũng do hắn phát hiện
Trương Cực
Cậu nghi ngờ họ cũng bị hại à, nhưng nghi phạm của cậu đã chết rồi đó
Từ sau lưng, một cánh tay choàng qua vai Trương Cực
Trương Trạch Vũ
đúng vậy có tìm cũng vô dụng
Trương Trạch Vũ
anh đó nghĩ ngơi đi
Trương Cực
Tiểu Bảo sao em đến đây
Trương Trạch Vũ
Em không thể tìm anh à
Trương Cực
sao lại không, anh vui không hết đây này/ ôm/
Chu Chí Hâm
đi, đi chỗ khác mà ân ái
Thế là họ bỏ lại Chu Chí Hâm
Trương Trạch Vũ là bạn trai Trương Cực, cậu là một luật sư, thường hay đến tìm Trương Cực mọi người điều quen mặt cậu
Comments