K phải mẹ không nói, mà là con k nhìn

[Đồng hồ điểm đúng 00:00]
Bóng tối dịu lại, k lạnh k quái dị chỉ có tiếng thở rất khẽ như đang ngồi ngay bên cạnh
Lưu Diệu Văn ngồi khoanh chân, tay chống cằm nhìn thiếu niên đang nằm trên giường
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi biết em nhìn thấy tôi rồi, đừng giả vờ ngủ nữa
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/mở mắt/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh là thật à? K phải ảo giác sao?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ảo giác mà biết tìm ảnh hồi nhỏ của em dán sau bàn thờ nhà anh à?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/giật mình/ Cái gì cơ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mà tôi hỏi chút: anh là ai, tại sao lại chết và sao lại chọn minh hôn vs tôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi là Lưu–
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/ngắt lời/ Biết anh là Lưu Diệu Văn r
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
....
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
lí do vì sao tôi chết thì thật sự là tôi k nhớ gì hết
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
tại sao lại minh hôn với em thì hỏi mẹ em
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hừ! Nói thẳng ra đi bày đặt bảo tôi đi hỏi mẹ
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ngủ đây anh biến đi đâu thì biến
–––
[Sáng hôm sau – cậu đi về nhà mẹ]
Tại gian phòng thờ
Cậu tháo lư hương để dọn bụi. Nhìn kỹ mặt bàn gỗ, phía dưới lớp nhang cháy và đèn thờ... có một tấm ảnh mờ cũ, ép trong bìa nhựa, cạnh một đoạn giấy bị rách.
Tấm ảnh chụp một cậu thiếu niên đang cười rất tươi, phía sau là… mẹ cậu.
Đoạn giấy ghi: "Nếu Hạo Tường không thể sống sót… hãy thay em bảo vệ nó."
Chữ ký là: L.D.V.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
L.D.V chả lẽ là Lưu Diệu Văn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sao mẹ lại quen anh ta
Tối–mẹ cậu đi làm về
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mẹ giấu gì con đúng k? Con biết tên kia k phải tự dưng dính lấy con
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ta biết mẹ cũng biết cả con
Mẹ câu
Mẹ câu
/im lặng/
Mẹ câu
Mẹ câu
Thật ra năm con 5 tuổi suýt ch3t đuối ở cái ao sau nhà
Mẹ câu
Mẹ câu
Người cứu con là....Diệu Văn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhưng cậu ta mới mười mấy mà
Mẹ câu
Mẹ câu
Khi ấy nó mới 9 tuổi còn con thì nhỏ hơn
Mẹ câu
Mẹ câu
Từ cái vụ đó....nó luôn đứng ngoài cổng mỗi năm một lần vào đúng sinh nhật con
Mẹ câu
Mẹ câu
Mẹ cấm nó bước vào, nhưng đến năm 17 tuổi thì nó mất tích
Mẹ câu
Mẹ câu
Gia đình k tìm đc nó nên họ chuyển đi nơi khác
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con hiểu rồi
–––
[Đêm – phòng ngủ]
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em thấy chưa, tôi k tự dưng mà chọn em
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em nợ tôi 1 lần cứu sống. Còn tôi...chỉ xin em nhìn lại tôi 1 lần nữa
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vậy anh là muốn tôi trả ơn?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm. Lúc đầu thì là vậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Còn bây giờ, tôi chỉ muốn ở bên cạnh em
Một chuyện cũ dần hé mở. Một đoạn tình xưa dần rõ ràng. Và trong lòng Hạo Tường – có một chút gì đó không còn khó chịu với anh nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play