Cậu nhanh chân chạy vội vào nhà, không bỏ lỡ một giây một phút nào.
" Cạch "
Cậu khóa cửa lại, đôi mắt dính chặt vào cánh cửa không rời.
Hoàng Đức Duy
...
Bảo Minh bước xuống nhà, nhìn cậu một cách khó hiểu.
Hoàng Lê Bảo Minh
Anh hai!
Nghe tiếng em gọi, cậu giật mình quay lại, trái tim cậu như thể muốn bay ra ngoài.
Cậu đưa bịch bún riêu cua cho em rồi nói:
Hoàng Đức Duy
Của em nè, lần sau đừng kêu anh ra ngoài mua đồ vào buổi tối nữa nha!
Nói rồi, cậu chạy vội lên phòng, để lại Bảo Minh đứng gãi ngơ ngác gãi đầu.
Hoàng Lê Bảo Minh
Ảnh bị ma đuổi ha gì vậy trời..?
Em gạt suy nghĩ đó sang một bên chỉ trong chốc lát, em bây giờ đã đói lắm rồi.
Hoàng Lê Bảo Minh
Quàoo, còn nóng hổi luônn!
Hoàng Lê Bảo Minh
Ăn thôi ăn thôi!
_____
Trên gác, Đức Duy ngồi ngay bàn học, cậu cầm bút nhưng tay cậu lại không thể viết được chữ nào, trong đầu cậu hiện ra một vạn câu hỏi về kẻ đã theo dõi cậu.
Sau một hồi suy nghĩ đắn đo, cậu từ bỏ việc khám phá ra sự thật, cậu làm tiếp đề Toán còn đang dang dở, thú vui của cậu mỗi khi cậu cảm thấy chán nản hay căng thẳng. Quả không hổ danh là học bá top 1 của trường!
_____
Bảo Minh ngồi trong bếp, vừa ăn bún riêu cua vừa xem Doraemon, đó là thói quen khó bỏ của em.
" Cốc cốc cốc "
Hoàng Lê Bảo Minh
Giờ này mà ai còn mở cửa vậy?
Bảo Minh mở cửa, trước mặt cậu là một người lạ mà cậu chưa từng nhìn thấy trước đó. Cơ thể hắn ta chằng chịt những vết thương, máu me đổ xuống từng giọt như nước chảy.
Hoàng Lê Bảo Minh
!?
Nguyễn Quang Anh
Gi-giúp tôi..
Hoàng Lê Bảo Minh
Từ từ, anh vào nhà trước đi đã!
" Cạch "
Bảo Minh đóng cửa rồi dìu hắn ta vào nhà, lúc này em mới phát hiện thêm chân hắn ta bị đạn bắn trúng. Mỗi bước đi máu lại tuôn ra nhiều hơn.
Hoàng Lê Bảo Minh
Để em đi lấy hộp cứu thương.
Hắn ta giữ tay cậu lại.
Nguyễn Quang Anh
Kh-không cần..
Nguyễn Quang Anh
Lau chỗ máu đó trước đi..
Hoàng Lê Bảo Minh
Nhưng anh đang bị thương mà..?
Nguyễn Quang Anh
Tôi nói là lau chỗ máu đó đi!!
Hoàng Lê Bảo Minh
Được rồi..
Bảo Minh ngoan ngoãn nghe lời hắn. Cậu chạy đi lấy khăn, nhưng càng lau, vết máu càng loang ra.
Hoàng Lê Bảo Minh
Anh ơi..
Hoàng Lê Bảo Minh
Càng lau vết máu càng loang ra..
Hoàng Lê Bảo Minh
Bây giờ phải làm sao..?
Nguyễn Quang Anh
Đồ ngốc, tự nghĩ cách đi chứ..!
Hoàng Lê Bảo Minh
V-vâng..
Bảo Minh cố gắng chà thật mạnh lên sàn nhà, cuối cùng vết máu cũng biến mất.
Nguyễn Quang Anh
N-nè.. giúp tôi trốn được không..?
Hoàng Lê Bảo Minh
Trốn ạ!?
Nguyễn Quang Anh
Bộ lỗ tai cậu có vấn đề hả?
Hoàng Lê Bảo Minh
V-vâng..
Bảo Minh dìu hắn lên phòng của em, để hắn ngồi trên giường.
Comments