tính em rất mít ước, nên chút đó khiến em khóc cũng chẳng có gì bất ngờ, em chỉ biết khóc, nói sao anh không thấy phiền?
nhưng đâu ai biết, em mất cha mẹ từ nhỏ, em đã xem bị x â m h ạ i t i n h d ụ c hồi lúc 12 tuổi, em xém chết vì đã dành vị trí top1 trong bảng xếp hạng của trường trong 1 kì thi mà bị 1 kẻ nhà giàu nhắm tới
tội em nhỉ...
______________
trên phòng em
Nguyễn Thanh Pháp
//dần nín khóc//
Nguyễn Thanh Pháp
đi tắm cho xả đi nỗi buồn nào//có chút vui trở lại//
Nguyễn Thanh Pháp
//lấy đồ rồi đi tắm//
______________
cứ thế dần trôi qua đã 2 tháng, cô ta vẫn sống trong nhà của em và anh, cô ta luôn tìm cách để hãm hại em, sau đó sẽ coi mình như nạn nhân, nên em không ít lần bị đánh
một ngày nọ
Nguyễn Thanh Pháp
//đi ngang qua phòng anh//
ah~~ a...anh k...hóa~ cửa phòng chưa...ah~~~
anh khóa chặt rồi bé con~~~ // t h ú c m ạ n h //
ah~~~nh... nhẹ lại~~~ AH~~~~
đau~~~
Nguyễn Thanh Pháp
....
Nguyễn Thanh Pháp
//lặng lẽ đi về phòng//
tại sao em không nói gì mà chỉ im lặng mà đi về phòng? em quen rồi, nhưng lần này em hiểu, hiểu gì? hiểu rằng mình chỉ là 1 kẻ dư thừa trong căn nhà này, thú thật thì em giống mấy cái chậu cây, bóng đèn vậy đó
trong phòng em
Nguyễn Thanh Pháp
//ngồi sụp xuống //
Nguyễn Thanh Pháp
ha~
Nguyễn Thanh Pháp
em nghĩ mọi thứ quanh em đều là hư vô rồi anh ơi....
Nguyễn Thanh Pháp
không tin được cả trước mắt mình nữa...
Nguyễn Thanh Pháp
...
Nguyễn Thanh Pháp
em... c h ế t liệu em có trở về với yên bình không?//cười trong đau khổ //
tâm trí tâm lý em giờ đã hoàn toàn sụp đổ trước mọi thứ, từ âm thanh đến con người xung quanh em, nói như mấy kẻ mất đi tiềm tin về thế giới
tội em
: sau 15' ngồi dưới sàn suy nghĩ
Nguyễn Thanh Pháp
//choáng//
Nguyễn Thanh Pháp
//nhìn mọi thứ dần mờ đi//
Nguyễn Thanh Pháp
s-sao....mọi thứ m-mờ vậy....
bụp?
Nguyễn Thanh Pháp
//ngất//
______________
sáng hôm sau
Nguyễn Quang Anh
//bế cô ta xuống lầu//
Bùi Tuyết Anh
anh ơi~~
Nguyễn Quang Anh
sao?
Bùi Tuyết Anh
em nhức eo~~
Nguyễn Quang Anh
ngồi ở đây//để cô ta xuống sofa//
Nguyễn Quang Anh
xíu anh sức thuốc cho nhá
Bùi Tuyết Anh
mâng~~~
Nguyễn Quang Anh
đợi anh xíu//đi lên lầu//
Nguyễn Quang Anh
cái Duy đâu //lạnh//
cạch
Nguyễn Quang Anh
//mở cửa phòng em//
Nguyễn Quang Anh
!?
trước mắt anh là người anh từng thương yêu đang nằm ngất dưới sàn nhà lạnh lẽo, đã thế còn mặc đồ ngắn vải mỏng nữa
Nguyễn Quang Anh
này//đá em//
Nguyễn Thanh Pháp
...//bất động//
Nguyễn Quang Anh
//ngồi xuống lay người em//Duy?
Nguyễn Quang Anh
//để tay lên mũi em//
hơi thở em nó đồng đều? no, nó thoi thóp, nhẹ nhàng như cách anh sắp bỏ em mà theo người khác
Nguyễn Quang Anh
DUY!!
Nguyễn Thanh Pháp
...
Nguyễn Quang Anh
//vội vàng bế em lên//
Nguyễn Thanh Pháp
//nằm trong vòng tay ấm áp của anh//
Nguyễn Quang Anh
//khựng lại//*n-nhẹ... vậy?
______________
ừ thì có vụ này
tôi không biết viết kiểu ấp úng, ngại ngùng với r ê n ạ
Comments