[NgânTrung] [Doogem] [ABO] Hương Lúa Non
Thành phố
Sau lần ngất xỉu giữa đồng, em thấy công việc này hơi quá sức, đành đi bán rau ở ngoài chợ.
Nhân vật phụ
Bao tiền một mớ vậy em?
Trần Quang Trung
Dạ 5 ngàn.
Trần Quang Trung
Rau ruộng nhà mình trồng, không thuốc đâu chị.
Em mỉm cười đưa bó rau ra nhưng người kia chỉ liếc một cái rồi bỏ đi.
Từ đâu, đám bạn trước cùng học với em cũng ra chợ mua đồ, cố ý nói lớn, đủ để em nghe thấy.
Nhân vật phụ
Cùng là Omega, mà đứa sắp được gả cho nhà giàu, đứa lún dưới bùn lầy.
Nhân vật phụ
Thì người ta mang pheromone linh lan, vừa ngọt ngào, vừa tinh khiết, chứ đâu giống ai kia...
Nhân vật phụ
Cái mùi gì mà quê mùa, bần hàn.
Em không biết làm gì khác ngoại trừ việc bỏ ngoài tai những lời chế nhạo và bàn tán.
Hôm ấy, trời mưa rất to, em bồng đứa nhỏ trong tay, bước lên chuyến xe khách cuối cùng vào thành phố.
Hùng ngủ ngon, tựa đầu vào ngực ba, tay bấu lấy vạt áo.
Trần Quang Trung
Con phải lớn lên thật khỏe mạnh nhé.
Cuộc sống ở thành phố không dễ dàng như em tưởng. Người ở đây không quan tâm em xuất thân bần nông, hay mang pheromone có quê mùa không. Mà họ coi em như không khí.
Xin làm ở mấy mươi chỗ khác nhau, chỗ nào cũng cần bằng cấp ba, cần bằng đại học, dù em chỉ xin làm mấy nghề như bưng bê hay quét dọn.
Em ghé một tiệm cơm bình dân có treo biển Tuyển phụ bếp.
Nhân vật phụ
Có con nhỏ à?
Trần Quang Trung
Nhưng bé ngoan lắm, không quấy-
Nhân vật phụ
Ở đây làm từ sáng đến khuya.
Em xin vào quét dọn ở một khách sạn.
Nhân vật phụ
Chưa học hết cấp 3?
Nhân vật phụ
Còn có con nhỏ?
Nhân vật phụ
Thôi đi về đi.
Rồi em gặp một người tuyển dụng có ý tốt nhắc nhở.
Nhân vật phụ
Có con ở độ tuổi này không ai nhận đâu.
Nhân vật phụ
Đổi tên cho nó, đừng để ai biết mình từng sinh con.
Đúng như lời cô ấy nói, chỉ một tuần sau, em được thuê vào làm giúp việc tại một ngôi nhà giàu có.
Quản gia
Ông chủ rất khó tính.
Quản gia
Trong một tháng qua đã đuổi hơn sáu người làm.
Quản gia
Tốt nhất là đừng nói khi ông chủ chưa cho phép, không tự tiện vào phòng ông chủ.
Trần Quang Trung
Dạ, cháu hiểu.
Trần Quang Trung
Dạ... là em trai cháu.
Quản gia
Đừng để nó phiền đến ông chủ.
Dì quản gia dẫn em đến một căn biệt thự vô cùng rộng lớn.
Trần Quang Trung
*Còn to hơn trường học ở làng mình nữa*
Quản gia
Cậu và đứa nhỏ sẽ ở phòng phụ dưới tầng trệt.
Quản gia
Bữa ăn phải có đúng giờ, nguyên liệu đều phải mua loại cao cấp.
Khi dặn dò xong, dì quản gia rời đi, một mình em ở trong căn biệt thự.
Trần Quang Trung
*Một mình phải dọn hết căn nhà này sao?*
Em địu Hùng sau lưng rồi bắt đầu dọn dẹp.
Có tổng cộng 3 tầng. Căn phòng cuối cùng ở tầng 3 là phòng ngủ của ông chủ, dì quản gia dặn không được tự tiện vào.
Căn biệt thự rộng vài nghìn mét vuông được em dọn từ sáng đến chiều.
Trần Quang Trung
Đúng rồi, còn phải đi mua đồ.
Trần Quang Trung
Đồ ăn ông chủ phải mua ở siêu thị...
Trung tìm đường đến siêu thị cũng mất vài tiếng. Dì quản gia không dặn ông chủ thích ăn gì nên em đành tự mua rồi chế biến theo cảm tính.
Vừa xách đồ về đến nhà, em thấy một người đàn ông mặc đồ ngủ lụa đen đang ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt trông rất nghiêm trọng.
Trần Quang Trung
*Đẹp... đẹp trai quá*
Từ khi rời khỏi làng quê hẻo lánh, hắn là người đẹp nhất mà em từng gặp.
Phạm Đình Thái Ngân
*Giúp việc nam?*
Phạm Đình Thái Ngân
Mấy giờ rồi?
Phạm Đình Thái Ngân
Bữa tối đâu?
Em cúi gập người, miệng liên tục xin lỗi.
Trần Quang Trung
Dạ xin lỗi ông chủ, em sẽ đi làm ngay.
Trần Quang Trung
*Nhưng đúng là khó tính thật...*
Phạm Đình Thái Ngân
*Trừ một điểm vì không chuẩn bị bữa tối đúng giờ*
Những người trước trừ đến 5 điểm sẽ bị sa thải.
Phạm Đình Thái Ngân
*Còn vác cục gì sau lưng, trông thật ngứa mắt*
Phạm Đình Thái Ngân
*Sớm muộn cũng phải đuổi*
Comments
Moo
toi la nan nhan cua doc gia huong noi
2025-06-15
0
tác giả mắm ruốc
sốp ơi còn thở oxy không ra chap.đi mà 😞🙏😔😭😭😭😭
2025-06-26
0
Mlinhh 💢💤
t tưởng coi là vật quý hiếm như nào chứ
2025-06-15
0