_|1|_

Chap này dành cho "Sở an viên"
Sở an viên năm nay 17 tuổi
Một cô gái thông minh, xinh đẹp
Cô từng là một cô gái năng nổ, hòa nhã với bạn bè. Nhưng cuộc sống đâu cho ai hạnh phúc, khi cô 7 tuổi mẹ cô mất do tai nạn.
Bố cô đi thêm bước nữa khi mẹ cô mới mất chỉ được 1 tuần. Kể từ đó cuộc đời tôi rơi xuống vực sâu
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1: a mày ơi tao được 7 điểm này hên quá_//mừng//_ tao sông sót rồi háhaha
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
v.. vậy hả chúc mừng mày nha_//mỉm cười//_
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑎𝑚|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑎𝑚|
thầy giáo: mời em sở an viên lên lấy bài
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
dạ vâng
Đi lên nhận bài tim cô như hẫn đi một nhịp. Cảm giác sợ hãi bắt đầu lan truyền khắp cơ thể
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑎𝑚|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑎𝑚|
thầy giáo: em làm tốt lắm _//cười//_ em đứng top 4 tuy đã có sự tụt dốc nhưng như vậy được rồi
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
vâng_//thất thần//_
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1: an viên_//liếc nhìn//_cậu được bao nhiêu điểm vậy?
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1:an viên?
Cô dường như vẫn bàng hoàng sau câu nói của thầy. Nên không nghe được câu nói của người bạn thân cô
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1: an viên_//đụng nhẹ//_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
hả !? _//giật mình//_
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1: cậu nghĩ gì mà không nghe thấy tớ hỏi vậy_//nhăn mày//_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
à xin lỗi nha
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1: vậy cậu được bao nhiêu điểm?
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
tao được 8 điểm
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
1:đù cao vậy
Nguyên ngày hôm nấy học cô không thể tập chung vào việc học được. Trong đầu cô là bài kiểm tra 8 điểm mang trong mình nỗi sợ vô hình
Đến ra về cô cũng không được yên, một lực vô hình kéo cô vào nhà vệ sinh
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
a! _//bất ngờ//_
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
4: aha xem ai đây ~
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
4: Sở an viên đây à
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
_//kinh hãi//_
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
2: bọn tao cũng chỉ muốn giải tỏa nỗi buồn thôi
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
3: nghe nố điểm mày cao lắm nhỉ đồ không có mẹ_//khinh thường//_
Thời gian trôi qua cô càng rơi vào hố sâu nỗi sợ. Bọn bắt nạt bắt đầu đánh đập cô, lấy kéo cắt phăng đi tóc của cô, ... Điều bất ngờ hơn là trong đám bắt nạt lại xuất hiện người bạn thân. Cô như không tin vào mắt mình vậy, người bạn thân cô xem như chị em giờ đây lại cùng tay đánh đập hành hạ cô
_____________________
Cô mang thân xác mệt mỏi về đến nhà, trên cơ thể còn có những vết bầm tím do bị đánh đập.
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: á á con này giờ này còn biết vát mặt về nhà à
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: lại còn nhem nhuốc nữa chứ_//cau mày//_ tao biết điểm của mày rồi
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: chỉ có việc ăn học thôi cũng không xong nữa hả_// tức giận//_hịc kiểu gì đấy!
Cô khẽ bấy chặt lấy ao, uất ức mà liếc sang bố như tìm kiếm sự cưu giúp. Ấy vậy, người bố chỉ lặng lẽ mặc kệ ngồi trong bếp ăn cớm. Dường như việc của đứa con gái của ông không liên quan đến ông vậy.
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: vô dụng y như ba mẹ mày vậy_// mỉa mai//_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
cô không được nói về mẹ tôi
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: á à giờ dám cãi luôn lời tao hả_//tát cô//_
chát! _//tiếng tát//_
khuôn mặt cô in hẳn bàn tay đỏ chói trên mặt
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: tối nay mày nhịn đi
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑝ℎ𝑢̣|𝑛𝑢̛̃|
mẹ kế: cút về phòng ngủ của mày đi
Cô lặng lẽ bước về căn phòng của mình
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
hức tại sao mình phải chịu những thứ này chứ hưc_// nức nở //_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
hức mẹ ơi hức oa
Cô khóc trong nỗi tuyệt vọng, tại sao cô phải chịu những thứ này chứ. Cô đâu có làm gì sai đâu, cô đâu sứng đáng bị vậy đâu
Đã vậy người bố mà cô yêu quý giờ đây chỉ mặc kệ những thứ mà cô xảy ra. Thất vọng thật, thất vọng về chính bản thân mình, oán hận về gia đình, bạn bè.
Cô mệt rồi, buôn xuôi tất cả. Khẽ lấy ra một sợi dây thừng đứng lên chiếc ghế
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
♉︎_𝑆𝑜̛̉ 𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̂𝑛_
mẹ ơi con đến với mẹ đây_//mỉm cười//_
Cô mất rồi, chọn một cái chết đau đớn cho bản thân. Giải thoát bản thân khỏi thế giới này
tạm biệt
Sở an viên hưởng dương 17 tuổi
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play