từ sáng tới giờ cậu luôn chờ đợi anh cụ thể hơn là có một em bé ăn xong là lao vào tập đàn liên tục
em có dừng lại chút để ăn bữa chính có thể nói em là người cuồng luyện đàn luôn á
lúc 6 giờ khi em đang luyện đàn em bỗng nhiên cảm giác có người đang đứng ở tắm rèm cửa xem em đánh đàn chỉ là cảm giác thôi nhưng em lại chắc chắn một đều rằng..
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
lai bánh đúng ko? /cười nhẹ /
kêu một tiếng mà ko nghe ai trả lời em lại kêu thêm mấy tiếng nữa
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
nè con ma nóng nảy kiaa
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
con ma nhàm chán kia ngươi điếc à?
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
ê con ma này láo nhờ
thấy em kêu réo nhiều quá anh đành lên tiếng mà nhìn thiếu niên đang ngồi bên cây đàn piano trắng của mình nhìn em nở nụ cười khẽ khiến ai nhìn cũng phải xiêu lòng và anh không phải ngoại lệ
thóng lai bâng (lai bánh)
đây
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
há /vui mừng / tôi biết anh ở đó mà
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
anh thấy 3 ngày nay tôi đàn như thế nào?
thóng lai bâng (lai bánh)
dở tệ /thản nhiên /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
ê nha
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
à mà anh cho tôi thấy anh được ko? /tò mò /
thóng lai bâng (lai bánh)
xời muốn thấy sự đẹp zai của tôi chứ gì /tự luyến /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
*trời đã ma mà còn tự luyến */khinh bỉ /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
ò đúng rồi cho tôi xem đii
thóng lai bâng (lai bánh)
được thôi
sau chữ "được thôi" đó là một bóng hình chàng trai cao ráo nhìn khá ưa nhìn cũng có thể gọi là đẹp trai xuất hiện trước mặt em nhìn như một con người bình thường
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
ủa? ko phải dương minh sao
thóng lai bâng (lai bánh)
ừ /cúi mặt / làm cậu thất vọng rồi nhỉ /cười nhạt /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
ko đâu!
cậu ko hiểu sau cậu lại ko thất vọng mà lại còn cảm thấy nhẹ nhõm nữa
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
vậy...tại sao anh lại biết bản gốc của bài này?
thóng lai bâng (lai bánh)
/cười nhẹ / bí mật *tôi rất vui vì cậu ko thất vọng tôi sợ cậu sẽ thất vọng sẽ chê bai tôi nhưng ko cậu quá tốt tôi sẽ giúp cậu *
thóng lai bâng (lai bánh)
mà cậu muốn vô đoàn nhạc nào /ngồi kế cậu /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
à là đoàn nhạc hoa nhài đó
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
nổi tiếng lắm đó nha
thóng lai bâng (lai bánh)
/chợt khựng lại /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
sao vậy?
thóng lai bâng (lai bánh)
à.. ừ ko sao đâu *cậu sẽ toả sáng mà.. đúng ko? *
khi cậu nhắc đến đoàn nhạc đó anh như khựng lại một nhịp như câu nào của cậu đã chạm đến nỗi đau của anh và suy nghĩ của anh là sao? tất cả sẽ sáng tỏa trong tương lai gần
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
ò
thế là cậu với anh ngồi tập đàn đến 12h khuya giọng cười của một người một ma và cả tiếng đàn của bài nhạc "mộng tưởng " vang vộng khắp căng phòng lúc đầu cậu nghĩ anh khó gần lắm nhưng giờ cậu thay đổi suy nghĩ rồi
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
*con ma này cũng dễ thương á chứ */hơi đỏ mặt /
thóng lai bâng (lai bánh)
thôi tôi về đây tạm biệt nhé mèo con /cười /
nhìn con người trước mặt từ từ tan biến vào hư ko lòng cậu có chút nuối tiếc và cũng có chút mong chờ vào ngày mai để được gặp anh
lúc anh biến mất bỗng có một suy nghĩ léo lên trong đầu cậu, cậu lại đi tìm một mảnh giấy và viết lên dòng chữ
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
"cảm ơn anh, lai bánh mà cho tôi biết tên thật của anh là gì được ko? "
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
/vui vẻ nhét qua khe cửa /
cậu đi về phòng mà nhắm mắt đi ngủ
sáng hôm sau việc đầu tiên cậu làm khi mở mắt thức dậy là nhìn trên chiếc đàn piano của mình xem có thư hồi đáp của anh ko
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
có kìa /ngồi dậy đi lại cây đàn /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
thóng lai bâng sao /cười / người hoa á
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
/bỏ vào hộp kính / có hai cái luôn rồi
cứ như vậy ngày nào nếu cậu có nhét mảnh giấy qua cho anh thì anh sẽ trả lời tình cảm của hai người càng gắn kết hơn
vẫn là một hôm bình thường khi anh vẫn chỉ cậu đàn
thóng lai bâng (lai bánh)
được rồi tốt hơn rồi đó /xoa đầu cậu /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
quá khen /cười /
thóng lai bâng (lai bánh)
hừm.. nè
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
hả
thóng lai bâng (lai bánh)
đi dạo ko?
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
được thôi /vui vẻ đi ra/
anh biến thành hình đi dạo trên đường với cậu người khác nhìn vào cứ tưởng hai người yêu nhau ko á
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
hôm nay trời đẹp ghê bánh ha /nhìn lên trời /
thóng lai bâng (lai bánh)
ừm đẹp thật đó
thóng lai bâng (lai bánh)
.... /nhìn em /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
cái gì sao nhìn tôi vậy baaa /giỡn /
thóng lai bâng (lai bánh)
/cười / mà... xa quá anh ko với tới /đưa tay lên muốn chạm vào ngôi sao nhưng ko với tới /
Nguyễn Ngọc quý (jiro)
thì đúng mà /cười nhẹ / sao cao như vậy nên ko với tới là đúng rồi
thóng lai bâng (lai bánh)
*em lại ko hiểu câu ẩn ý tôi nói rồi */cười nhẹ /
một câu nói ẩn ý của anh muốn gửi đến em nhưng tiếc thây con người vô tri này ko hiểu được ý nghĩ sâu xa của nó rồi sao trên trời như cậu vậy đẹp nhưng xa quá anh ko với tới rồi 😊
end chap 3
con tg này đang buồnnn
ê bây mới chap 3 à vậy có sớm lắm hong vậy
con tg này đang buồnnn
nhìn chap 3 vậy thôi chứ thật ra là đã trôi qua 3 tháng khi em gặp anh rồi á =)
Comments