Chap 2

Văn Khang sững người vài giây, rồi như thể mọi sự kìm nén bấy lâu bị phá vỡ, bàn tay anh siết chặt lấy eo Đình Bắc, kéo cậu sát hơn nữa. Nụ hôn không còn đơn thuần là thử thách hay trêu chọc, mà là thứ gì đó dữ dội, cuồng nhiệt và đầy khao khát
Đình Bắc ban đầu còn hơi bất ngờ, nhưng rồi cậu nhắm mắt lại, đáp trả. Đầu óc cả hai trống rỗng, chỉ còn nghe thấy tiếng tim đập, tiếng hơi thở gấp gáp quện lấy nhau
Một lúc sau, Văn Khang khẽ buông cậu ra, ánh mắt sâu hun hút
Văn Khang
Văn Khang
Tao cảnh cáo rồi mà, mà mày vẫn cố tình
Đình Bắc
Đình Bắc
/thở nhẹ, khóe môi còn đỏ ửng/ Thì tao muốn thử xem mày có dám thật không
Văn Khang
Văn Khang
Vậy mày thấy sao
Đình Bắc im lặng một chút, rồi cười nhạt, ánh mắt dịu lại, có phần ấm áp
Đình Bắc
Đình Bắc
Chắc tao nghiện mất rồi..
Cả hai lại chìm vào khoảng không yên lặng, nhưng không còn ngột ngạt hay lúng túng nữa, mà là thứ bình yên kỳ lạ giữa hai trái tim đang rung động
Văn Khang
Văn Khang
Đừng trêu tao kiểu đó nữa, vì tao sẽ không kiềm chế lần thứ hai đâu
Đình Bắc
Đình Bắc
Ai cho mày kiềm chế?
Nói rồi, cậu lại cúi đầu, lần này là Đình Bắc chủ động
Sau nụ hôn thứ hai đầy chủ động của Đình Bắc, không khí trong phòng dường như thay đổi hẳn. Không còn là những ánh mắt trêu chọc hay những câu nói thách thức nữa, mà là sự thật rõ ràng, rằng cả hai đã vượt qua ranh giới mà chính họ từng ngầm đặt ra
Văn Khang khẽ nắm lấy cổ tay Đình Bắc, giữ cậu lại khi cậu định quay đi
Văn Khang
Văn Khang
Đứng lại. Từ giờ mà mày trốn tránh tao, tao không tha đâu
Đình Bắc quay lại, ánh mắt dịu đi
Đình Bắc
Đình Bắc
Tao có trốn bao giờ đâu. Là mày chưa từng nghiêm túc thôi
Câu nói ấy khiến Văn Khang khựng lại, lòng bàn tay siết chặt. Anh biết Đình Bắc nói đúng. Bao năm qua, giữa họ là những cái liếc mắt trêu đùa, những câu đùa cợt tưởng vô thưởng vô phạt, nhưng thật ra, chính bản thân anh cũng chẳng biết từ khi nào, cảm xúc lại nhiều đến vậy
Văn Khang
Văn Khang
Vậy thì..
Văn Khang
Văn Khang
Cho tao một cơ hội nhé
Đình Bắc cười nhẹ, nghiêng đầu
Đình Bắc
Đình Bắc
Tao cũng đang đợi mày nói câu đó
Cả hai im lặng một lúc. Ngoài trời mưa lất phất, từng giọt nước chảy dài trên ô cửa sổ mờ sương. Văn Khang kéo Đình Bắc ngồi xuống cạnh mình trên giường, hai người dựa vai nhau, không ai nói thêm lời nào, nhưng tim thì đập cùng nhịp
Văn Khang
Văn Khang
/Thì thầm/ Đêm nay tao ở lại đây nhé
Đình Bắc
Đình Bắc
Umm
Đình Bắc
Đình Bắc
Thế cũng được
Văn Khang
Văn Khang
Nhưng mày mà cho tao ngủ dưới sàn thì tao đi về đấy
Đình Bắc
Đình Bắc
/Nhếch môi cười/ Ai mà cho mày xuống sàn được chứ
Ngoài trời, cơn mưa rả rích kéo dài đến tận khuya. Căn phòng nhỏ chỉ còn tiếng thở đều đều, tiếng trái tim đập nhè nhẹ hoà vào nhau giữa khoảng lặng dịu dàng
Hot

Comments

Pøtåtø ÙwÚ

Pøtåtø ÙwÚ

Tác viết xuất sắc, ghép từ đỉnh 👏

2025-06-16

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play