[Negav X Y/N] Theo Đuổi Chị Là Định Mệnh Của Em
Chương 3 – Học Nhóm... Hẹn Hò Trá Hình
Ra chơi hôm sau, Thành An cầm sách Ngữ văn chạy tới lớp 12A1 như tên bắn.
Minh Thư ngẩng lên từ quyển sách, ánh mắt như đang nói “lại là cậu nữa à?”
Đặng Thành An
Chiều nay chị rảnh không ạ? Em muốn... học nhóm.
Đặng Thành An
Dạ, em thấy bài tuần này khó quá. Cái bài ‘Chiếc thuyền ngoài xa’ ấy, em đọc ba lần mà vẫn không hiểu sao ông Phùng cứ khổ mãi...
Thư nhìn cậu với vẻ nửa tin nửa nghi.
Lê Minh Thư
Em hỏi bạn học cùng lớp đi.
Đặng Thành An
Mấy đứa lớp em không ai hiểu bằng chị hết.
Đặng Thành An
Em... cảm nhận được.
Lê Minh Thư
Tôi rảnh từ 4h tới 5h. Chỉ một tiếng thôi.
Vậy 4h em qua thư viện đón chị nhé!
Đúng 4h chiều, An xuất hiện trước thư viện với một túi giấy.
Đặng Thành An
Em mua bánh ngọt với trà sữa nè!
Lê Minh Thư
Tôi bảo là học, chứ không phải picnic.
Đặng Thành An
Nhưng học mà đói thì sao vào đầu được. Em lo cho sức khỏe chị thôi.
An bày biện mọi thứ ra bàn như đang dựng tiệc.
Thư im lặng nhìn cậu vài giây, rồi lặng lẽ kéo quyển vở ra.
Lê Minh Thư
Em hiểu đến đâu rồi?
Đặng Thành An
Em hiểu là chiếc thuyền đó không chỉ là một cái thuyền... mà còn là... tâm hồn?
Lê Minh Thư
Câu trả lời dở tệ.
Đặng Thành An
Chị nói đúng rồi, em nên học thêm.
Cả buổi, Thư giảng bài một cách nghiêm túc, An nghe chăm chú, nhưng thỉnh thoảng lại chèn vào vài câu trêu chọc:
Đặng Thành An
Chị nói mượt ghê. Chị mà làm cô giáo chắc học sinh mê như điếu đổ.
Lê Minh Thư
Tôi không có ý định làm cô giáo.
Đặng Thành An
Vậy làm... vợ rapper được không?
Đặng Thành An
Dạ, em đùa thôi.
Cậu che miệng cười khúc khích.
Thư lắc đầu, nhưng khóe miệng lại cong cong.
Gần 5h, khi trời bắt đầu đổ mưa lất phất, Thư đứng dậy chuẩn bị đi về.
Đặng Thành An
Chị để em che dù tiễn chị một đoạn nha!
Lê Minh Thư
Không cần đâu.
Đặng Thành An
Nhưng em sẽ thấy có lỗi nếu chị bị ướt.
Không đợi trả lời, An che dù đi bên cạnh cô. Dưới cơn mưa lất phất, cả hai đi cạnh nhau im lặng.
Đặng Thành An
Chị lạnh không ạ?
Đặng Thành An
Nếu có lạnh, chị nói nha. Em nhường áo khoác liền luôn á.
Thư nhìn cậu, không nói gì, chỉ lặng lẽ lắc đầu.
Đặng Thành An
Chị à, em sẽ không bỏ cuộc đâu.
Đặng Thành An
Kể cả khi chị chưa có một chút rung động nào, em vẫn sẽ kiên trì.
Thư quay sang, mắt dịu lại.
Lê Minh Thư
Tôi không cần ai phải vì tôi mà cố gắng như vậy.
Đặng Thành An
Không phải vì chị bắt em làm đâu. Em tự nguyện. Thích một người, là cảm giác không thể ép, mà em cũng chẳng ép chị phải thích lại. Chỉ là... cho em được ở gần chị, được nhìn thấy chị mỗi ngày... là đủ rồi.
Minh Thư không đáp, bước đi lặng lẽ trong tiếng mưa rơi.
Thành An chỉ cười, rồi lặng lẽ đi bên cạnh, vẫn cầm chiếc dù nghiêng về phía cô nhiều hơn.
Chặng đường theo đuổi của cậu có thể dài… nhưng từng bước chân vẫn chắc chắn và thật lòng.
Comments