< Đn Kimetsu No Yaiba > Thiên Tài Tu Luyện Trong Vai Tiểu Đáng Thương
Chapter 3
Mãi lâu sau, ta mới có thể mở mắt
Ấn tượng đầu tiên của ta về nơi này là
Ta cảm tưởng mình đang đi trên một con đường, nhưng mọi thứ tối om, bản thân lại như con thiêu thân lao đến một nơi nào đó
Và có lẽ đúng vậy, chạy một đoạn đường dài, ta đã thấy ánh sáng len lỏi phía truớc
Đến gần điểm sáng, xung quanh lại là âm thanh yếu ớt của ai đó
" Ai đó... làm ơn giúp tôi "
" Tôi không thể cầm cự được nữa "
Dạ Nguyệt
Đừng lải nhải nữa
Dạ Nguyệt
Ngươi lại như cô ả Hoa Nhan kia, khiến ta chết chứ gì?
" Không, cứu tôi, tôi sẽ đền ơn cô "
Dạ Nguyệt
Lạ thật, ta có thể nghe hiểu chúng nói gì?
Ta cứ tiến lên phía trước
Đột nhiên, một lực kéo rất mạnh, lôi ta vào ánh sáng đó
Vì quá chói mắt nên ta phải bịt đôi mắt xinh yêu của mình lại
Bỗng ta cảm thấy cơ thể nhẹ tênh, ánh sáng chói lóa kia cũng không thấy đâu
Như thể, ta đang trôi nổi giữa không gian
Không chỗ nào có thể bấu víu, ta cứ lơ lửng như vậy
Dạ Nguyệt
Chóng mặt lắm rồi đấy, ngươi là ai, mau hiện hình như đi chứ!?
Giọng nói yếu ớt ngọt ngào đó lại vang vọng bên tai:
" Cảm ơn vì đã... lắng nghe lời cầu nguyện của tôi "
" Tôi hiến dâng cơ thể này cho ngài "
Ta: Ai nghe? Ta là trượt chân không được sao?
Nhưng quá muộn, cái lực kéo chết tiệt ấy lại lôi ta đi nữa
Cảm giác cơ thể bị kéo dài hết mức vậy, ta có yêu cầu kéo dài chân đâu?
Kirasami Arya
Mình... sống rồi hả?
Khi cất lời, ta nhận ra rằng giọng nói này là của cô nương cầu nguyện ta cứu khi ta đi bộ trong không gian tối đen ban nãy
Sau đó, một cơn đau đầu đột ngột truyền đến, thứ xâm nhập vào não ta chính là mảnh kí ức vụn rời
Đây không phải thân thể của Dạ Nguyệt ta, mà là của người tên Kirasami Arya
Ta có thể nghe hiểu, và nói được lưu loát cái ngôn ngữ này chắc một phần do những kí ức ấy
Kirasami Arya, 13 tuổi, xuất thân là dân thường, gia đình bị quỷ diệt khi lên 10 tuổi.
Đầu của ta cũng dịu đi đôi chút
Thượng Nhị - Douma
Ô hô, vẫn còn sức ngồi dậy sao?
Ta quay lại nhìn, thấy người trước mặt có mái tóc màu... ờm... vàng? Đôi mắt người này khắc một chữ " Nhị "
Kirasami Arya
° Ai... đây? °
Kirasami Arya
° Nơi này ít linh khí quá đi °
[ °... °: Suy nghĩ được nghe thấy
" ... ": Suy nghĩ không thể nghe thấy
+... +: Âm thanh
*... *: Nói nhỏ ]
Thượng Nhị - Douma
Cô gái nhỏ, cô nói gì?
Kirasami Arya
Ta có nói gì đâu?
Kirasami Arya
Mà ngươi bớt dẹo lại nhé
Thượng Nhị - Douma
Vừa nãy cô bé còn không thể cử động được, sao bây giờ lại có thể chửi rồi?
Thượng Nhị - Douma
Em giấu sức mạnh sao?
Kirasami Arya
Nói cho ta biết đây là đâu, ta đưa ngươi 500 linh thạch
Thượng Nhị - Douma
Cô bé, em nói gì vậy?
Kirasami Arya
° Chê ít sao, người này định bóc lột tu sĩ là ta à? °
Thượng Nhị - Douma
" Tu sĩ? "
Thượng Nhị - Douma
" Nói lời gì khó hiểu quá "
Thượng Nhị - Douma
Em nói em là tu sĩ?
Thượng Nhị - Douma
Chẳng phải em là kiếm sĩ à?
Kirasami Arya
° Ê, đọc được suy nghĩ hả? °
Kirasami Arya
° Nãy mình có mở lời đâu nhỉ? °
Thượng Nhị - Douma
" Ra là suy nghĩ, nhưng sao mình lại đọc được suy nghĩ của cô bé này nhỉ "
Thượng Nhị - Douma
" Mấy giây trước còn không nghe thấy gì mà "
Kirasami Arya
Này, đừng đờ mặt ra thế
Thượng Nhị - Douma
trụ cột sắp đuổi đến rồi, theo ta đã nhé!
Thượng Nhị - Douma
[ chộp lấy Arya ]
Kirasami Arya
Xin lỗi nhiều, ai nói ta đi theo ngươi vậy~
Kirasami Arya
" Tán Linh Khởi Bộ "
[ Dịch chuyển tức thời trong phạm vi 5-10 trượng (ở tầng sơ cấp). ]
Thượng Nhị - Douma
[ bắt hụt ]
Thượng Nhị - Douma
Đâu rồi?
Hắn nhìn lên bầu trời, thấy mặt trời dần ló dạng
Thượng Nhị - Douma
thôi, về đã, có dịp gặp lại sau~
Trong thoáng chốc, hắn đã biến mất
Còn ta, ta đã dịch chuyển đến hồ nước gần đó
Tiện thể rửa mặt rồi nhìn bản thân thế nào
Tóc chia thành 3 màu từ trên xuống: Trắng, hồng, xanh
Đôi mắt màu hồng trông rất ngây thơ
Thật sự, khuôn mặt này gần giống ta, nhưng không sắc bằng ta
Vẫn là có chút gì đó mơ mộng
Ta để ý thấy trên tay mình có thứ gì đó vừa lóe lên
Khi ta nhìn xuống tay mình, trên đó là một chiếc nhẫn
Kirasami Arya
° Nhẫn trữ vật? °
Kirasami Arya
° Nó cũng đến đây luôn sao? °
Ta mong chờ nhìn quanh, nếu có nhẫn trữ vật, vậy chắc chắn phải có túi càn khôn
Không ngoài dự đoán, khi bụi cây gần đó phát sáng, ta liền chạy lại
Một chiếc túi hiện ra trước mắt ta
Kirasami Arya
° Thật sự là túi vàn khôn! °
Kirasami Arya
° Trong túi có Một triệu linh thạch và độc dược của mình °
Nhưng ta vẫn là xử lí vết thương trước mới được
Nghĩ vậy, ta bèn dựa vào gốc cây gần đó
( chiếc váy mà Arya gốc mặc )
Cảm giác cái bộ váy nó cứ sai sai sao ấy, không hề quen tí nào. Nếu vậy, sau này ta phải đổi phong cách thôi
Từ trong nhẫn, ta lôi ra một cái lọ trắng
Là thuốc bôi, thuốc này có tác dụng làm giảm đau và lành nhanh chóng
Ta cố chịu cảm giác đau rát, thoa thuốc lên từng vết thương trên cơ thể
Kirasami Arya
Những vết thương loang lổ trên lan da trắng ngần
Kirasami Arya
thật chẳng cân xứng tí nào
Xa xa, vang vọng âm thanh của... ờm... tầm 2 - 3 người
" Kirasami Arya, em có ở đó không? "
Comments