Chap 2

Đào Thanh Tùng
Đào Thanh Tùng
( Gạt tay cô ra + cười khẩy)
Đào Thanh Tùng
Đào Thanh Tùng
Thôi được rồi, mày muốn nói sao cũng được còn giờ thì đưa số tiền này đây rồi biến đi cho khuất mắt tao ! (giật lấy số tiền trên tay cô)
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
Bộ ông nghĩ tôi cần ở lại cái gia đình tồi tàn này à !
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
Nếu không vì tôi lo cho ông thì tôi đã rời đi từ lâu rồi (đi vào phòng thu dọn đồ đạc)
Hoài Thị Bích Liên
Hoài Thị Bích Liên
Đấy! Anh xem con gái anh đấy
Hoài Thị Bích Liên
Hoài Thị Bích Liên
Phải chi nó bằng một góc của con em thì đã tốt biết bao, con gái nhỉ
Đào Thanh Tùng
Đào Thanh Tùng
Thôi kệ nó, em xem mua đồ cho con bé đi
Hoài Thị Bích Liên
Hoài Thị Bích Liên
Em biết mà~~
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
(lặng lẽ đi ra khỏi nhà)
____________________
Cô bước đi với đống hỗn độn trong tâm trí, cô chẳng biết mình sẽ đi đâu về đâu nữa
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
* m.ẹ nó chứ, tiền thì hết, nhà cũng chẳng còn, mình lại đang thất nghiệp nữa chứ *
Lúc sau cô quyết định dừng chân tại một trạm xe buýt và gọi cho người bạn duy nhất của mình
____________________
📱:nhắn tin 📞:gọi điện
____________________
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
📞: mày ơi, đến đón tao (nói với giọng mệt mỏi)
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
📞: À ừ, đợi tao nhá ! ( không hiểu gì nhưng vẫn đồng ý)
Sau khoảng thời gian ngắn, một chiếc siêu xe đã đậu trước mặt cô
NovelToon
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
Hé lô bạn iu (bước ra khỏi xe)
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
Lên xe đi nào cô bé của toiiii (nhìn kĩ lại mặt cô)
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
Ủa zalo, ai là kẻ giám in hằn năm ngón tay lên má mày vậy??? (lo lắng xoa xoa mặt cô)
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
(bật cười khẽ)
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
Không có gì đâu mà~~
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
Mày cứ ở đấy mà không có gì ! Biết tao sót lắm không hả!!! (giả bộ đau đớn)
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
Biết rồi, biết bạn thương mình rồi
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
Đừng lo, tao ổn mà chỉ là hơi mệt thôi (cố nén nước mắt)
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
Thôi có chuyện gì để sau nói cũng được, còn giờ thì chúng ta phải đi shopping cho bạn Ánh Dương yêu dấu giải sầu nhỉ~
Đào Ánh Dương
Đào Ánh Dương
Được được, nghe bạn tất
Nguyễn Vân Anh
Nguyễn Vân Anh
Đương nhiên rồi (lại kéo cô lên xe)
Cô để mặc cho Vân Anh kéo đi mà không nói câu nào
Sau đó cô và bạn đã có một buổi đi chơi vui vẻ như thể mọi chuyện làm cô buồn chưa hề diễn ra

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play