Chap 4 - Anh ta...chú ý tôi?

sáng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mang cà phê ra cho Quang Anh,đôi tay run lên do cơn sốt chưa dứt//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// đi đến gần Quang Anh bất ngờ bị ngã do vết nứt ở mép thảm//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ah–!?.... //làm rơi cốc cà phê//
choảng!!! - chiếc cốc vỡ nát,cà phê tràn ra sàn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nghe tiếng động thì đi đến//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thiếu...Thiếu Gia...tôi xin lỗi...tôi không cố ý....thật sự tôi không cố ý... //khụy xuống//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cầm chiếc cốc lên và đứng im lặng nhìn Duy//
Cậu ngước mặt lên cứ tưởng Anh sẽ bỏ qua cho mình,nhưng không...
Bốp–!!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
áhh...
Cậu đau đớn kêu lên vì bị Anh ném mạnh chiếc cốc vào đầu Cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ah...Thiếu Gia...//máu rỉ xuống trán//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
VÔ DỤNG!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
chẳng làm được lợi ích gì mà còn phá thêm! Loại như cậu chỉ khiến tôi ngứa mắt thêm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quay sang đá mạnh vào hông Duy//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
DỌN HẾT! Mảnh vụn nào còn sót lại,chỉ 1 mảnh nhỏ xíu thôi,tôi sẽ khiến cậu hối hận khi còn sống!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vâng...vâng //gật đầu liên tục//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quay lưng rời đi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
làm tốt đi...đừng để anh ấy nổi giận nữa...làm tốt đi,đừng chết...chưa được chết💭 //dặn với lòng mình//
vài hôm sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hah...ah...//ho liên tục khi lau bếp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bắt đầu chú ý Duy vì Duy cứ ho liên tục//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đi đến phía Duy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cặm cụi lau bếp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sốt rồi à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
không...không có...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
thật không? tôi ghét những người giả dối
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tôi...có sốt nhưng...không nặng lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn Duy rồi gật đầu và quay lưng rời đi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ta...bị gì vậy?💭 //trong đầu vang lên câu hỏi ngớ ngẩn//
tối
các người hầu đã về phòng nhưng Duy vẫn ở lại lau bàn phòng khách để hoàn thành nhiệm vụ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
haizz...//ngáp nhẹ và mang theo 1 túi nhỏ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thiếu Gia...anh chưa ngủ sao...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//không đáp chỉ đi đến và ném túi nhỏ lên bàn//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thiếu Gia...?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
thuốc của cậu!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//sững người 1 lúc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tôi...tôi cảm ơn...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quay lưng đi lên phòng//
Người Hầu - Khuyết Linh
Người Hầu - Khuyết Linh
Duy!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
dạ?...
Người Hầu - Khuyết Linh
Người Hầu - Khuyết Linh
Thiếu Gia chú ý cậu rồi đó!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
chú...chú ý em á? //ngơ ngác quay sang//
Người Hầu - Khuyết Linh
Người Hầu - Khuyết Linh
//gật đầu//
Người Hầu - Khuyết Linh
Người Hầu - Khuyết Linh
Thiếu Gia không bao giờ quan tâm người hầu như này,cũng chẳng ai được mang thuốc đến tận tay cả những người bị sốt toàn bị nhốt đến khỏi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
anh ta...chú ý mình?💭
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
chú ý...là ý gì? Tại sao lại là mình?💭
1 lúc sau thì Cậu đã hoàn thành nhiệm vụ và lên phòng ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nằm gác tay lên đầu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tại sao anh ta...lại chú ý mình? Có ý gì chứ??

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play