[Tokyo Revengers] & Cánh Hoa Trên Nòng Súng
Chương 2
📍 Tokyo một tối tháng mười,22:47pm
Khi vừa mới từ quán bar về,cái nơi xập xình,ồn ào và màu mè đến lóa cả mắt.
Vốn tuổi cô không đủ để vào nhưng vì nhiều lần trốn lẻn vào mà chẳng bị phát hiện,thế là cô cứ nhởn nhơ như vậy mà chẳng sợ bị phát hiện.
Cô bấm điện thoại liên tục,bản đồ nhấp nháy đỏ vì pin yếu,rồi tắt ngủm đi.
Cô thở dài,ngước lên,xung quanh là những con hẻm dài như mê cung
Mưa bắt đầu rơi lác đác,cô kéo cái khóa áo khoác lên cao vì cảm nhận được cơ thể đang lạnh dần,lầm lũi bước trong con đường lát đá cũ,ánh đèn vàng mờ nhạt phủ lên tường gạch xám.
" Bốp ! "
âm thanh khô lạnh của một cú đánh.
Cô đứng sững lại.Cách cô khoảng tầm 20m,trong bóng tối,là vài bóng người
một tên đang bị ghì chặt xuống đất,miệng đầy máu,nhìn như thể hắn đang cố giành lấy sinh mạng của mình từng giây từng phút,nhưng cuối cùng là vô ích mà thôi.
Cô đưa 2 tay lên che miệng mà nín thở,nép sau 1 bức tường gạch phủ đầy rêu mà quan sát cẩn thận
cô cau mày,cảm thấy xui xẻo khi gặp phải cảnh này và nghĩ.
Ogawa Chisiya
" Trời ơi,mọi ngày chưa đủ xui hả mà hôm nay lại gặp kiểu chuyện này xảy ra ? "
Ở giữa,có người đàn ông mặc sơ mi màu sẫm đã dính máu đứng đó,lấy ra 1 điếu thuốc lá và châm lửa lên.
Khói nghi ngút khỏi cái miệng của hắn.
Ánh mắt hắn ta ... không hề dao động,không run,không lo sợ.
Ánh lửa từ đầu điếu thuốc soi sáng vết sẹo chạy dọc miệng anh ta Sanzu Harychiyo.
Haruchiyo Sanzu
Mẹ kiếp thật chứ…
Haruchiyo Sanzu
Cả ngày ra ngoài chỉ có dính máu tanh
Ánh mắt cô hé ra khỏi gạch tường mà hướng về hắn,chưa từng thấy ai như hắn vậy
đáng sợ,nhưng lại có 1 vẻ cuốn hút kì dị.
Cô tưởng mình trốn kín nhưng…
Hắn bỗng khựng lại,đôi mắt hướng thẳng về phía cô đang nấp và đôi mắt cô lấp ló sau bức tường gạch.
Ogawa Chisiya
" Chết rồi,sao lại bị phát hiện chứ ?! "
Cứ tưởng hắn sẽ lao tới và xử cô như tên ban nãy bị thô thóp dưới mặt đất,giờ đã chết vì chẳng còn thở được nữa.
Hắn chỉ khẽ nghiêng đầu,nhìn cô như thể :
" tôi thấy cô rồi,nhưng tôi sẽ không nói "
Hắn cất thanh sắt đi
Một bước
Hai bước
Rồi chỉ lặng lẽ lướt qua cô.
Trong tích tắc,bỗng người cô run lên vì sợ du cô chưa bao giờ có cảm giác này.
Haruchiyo Sanzu
Đừng nói chuyện này với ai cả
Haruchiyo Sanzu
Coi như chưa xảy ra đi
Hắn chỉ buông 1 câu
không đe dọa,không đáng sợ.
chỉ là nhẹ giọng mà nhắc nhở cô.
Rồi liền biến mất trong đêm.
Để lại cô với khuôn mặt ngơ ngác,có chút nhẹ lòng vì hắn không đáng sợ như cô đã nghĩ vào ban nãy.
Nhưng chính từ ngày hôm đó.
Cô vẫn nhớ mãi đôi mắt hắn
một màu xanh nhạt,mờ đục như lớp khói giăng,nhưng lại ánh lên thứ gì đó như lửa nhỏ,như tro tàn chưa kịp tắt.
Vừa vô hồn,vừa quá tỉnh táo.
Comments
Thyahh
mỏ hỗn kìa^^
giống em;]
2025-07-21
1
Lâm Diệu
Hazz, ms vào mà....
2025-07-21
1
Tỏ tình cr thành công..!
é
2025-06-28
0