100 Ngày Để Bên Anh [Lưu Giai Lương×pangbowen]
chap 4
t/giả
Nay lên viết tiếp nhe
Nhân viên
dạ quý khánh dùng gì ạ *đưa menu*
Bàng Bác Văn (anh)
tụi m ăn gì
hàn văn húc(Y)
ăn gì cũng được
Bàng Bác Văn (anh)
Vậy cho hết menu nha anh
Bàng Bác Văn (anh)
dạo này tụi m sống sao
hàn văn húc(Y)
dạo này công ty hơi nhiều việc nên đâu gặp mặt tụi bây
trương minh dương
ừm đúng dạo này ở chi nhánh B cty t cũng có chút trục trặc
tề văn minh
ủa cty đứa nào cũng bận v
tề văn minh
Thì t cũng có khác gì tụi bây đâu *haha*
hàn văn húc(Y)
R dỡn vậy vui chưa
trương minh dương
ừm đúng đó
Bàng Bác Văn (anh)
Thằng này đúng mát mát luôn, kh hiểu sao tán đc nhỏ tiểu hàn nx*trêu*
tiểu hàn
Nè nha m đừng có lôi chuyện này ra chọc hoài đi
t/giả
Mn biết s mà tiểu hàn nói là bàng thiếu chọc hoài kh
t/giả
tại vì từ lúc Tiểu Hàn và Tề Văn Minh yêu nhau thì Bàng thiếu đã nói câu này hơn trăm lần r
Bàng Bác Văn (anh)
Kệ t nha m
t/giả
Hứ hồi tôi nghĩ cho anh gặp vợ Lương bây h
Bàng Bác Văn (anh)
vợ t, t đem giấu
Bàng Bác Văn (anh)
tg thì s
t/giả
thoi nhảm quá vô truyện nè
Hà Thu Kỳ
Nè 3 cái đứa kia lúc nào gặp nhau cũng như cái chợ
Hà Thu Kỳ
Bộ tụi m mắc trêu nhau lắm hả
ôn ngọc châu (cậu)
đúng đấy bớt bớt cái mồm đi lâu lâu gặp nhau mà lúc nào cũng cải lộn
ôn gia dụ
đúng nè t đồng tình
Nhân viên
Dạ đồ ăn của anh chị xong r ạ *bị cho ăn bơ hơn 10p*
Nhân viên
* trời ơi trời người có tiền chơi chung với nhau là vậy hả*
Bàng Bác Văn (anh)
à cảm ơn anh
Nhân viên
vâng kh có gì *nội tâm đang gào thét*
trương minh dương
Mệt tụi này thiệt chứ
trương minh dương
m cho ngta ăn bơ hơn chục phút r
trương minh dương
Làm ngta đứng chờ nãy h
ôn gia dụ
R tụi m có ăn kh hay đi về
Em vừa ăn được mấy miếng thì bụng lại cào lên
Lưu giai lương (em)
ừm đau quá *nói thầm*
Bàng Bác Văn (anh)
sao vậy bé
Lưu giai lương (em)
Em không ăn đauu
Lưu giai lương (em)
Mún ún sữa cơ
Bàng Bác Văn (anh)
dạo này sao vậy, có bệnh gì không mà không ăn thế
Bàng Bác Văn (anh)
Suốt ngày uống sữa thôi
Lưu giai lương (em)
Em không sao mà tại hong mún ăn thoiiiii
Bàng Bác Văn (anh)
Hong ăn riết rồi ốm ra cho coi
Nói thế nhưng anh vẫn gọi sữa cho em
Nhân viên
Dạ sữa của anh*đưa cho anh*
Bàng Bác Văn (anh)
*thổi rồi đưa cho em*
Lưu giai lương (em)
Em xinnn
Lưu giai lương (em)
em cầm ly sữa và ún một hơi hết cạn
Bàng Bác Văn (anh)
chỉ uống sữa là giỏi
Lưu giai lương (em)
Xí kệ ngta
Bàng Bác Văn (anh)
Kệ cái đầu em, mốt bệnh thì đừng có kêu anh
Lưu giai lương (em)
Xí ai thèm
ôn gia dụ
ê hay đi du lịch chơi không tụi bây
ôn gia dụ
Sắp tới cty Dương được nghỉ 1 tháng nè
ôn gia dụ
đi đâu chơi không
ôn ngọc châu (cậu)
ờ đúng ý t lâu r tụi mình kh đi du lịch chơi
ôn ngọc châu (cậu)
hay giờ đi đi
hàn văn húc(Y)
t sao cũng đc
Bàng Bác Văn (anh)
T cũng v
Lưu giai lương (em)
Bàng đi thì t cũng đi
ôn gia dụ
đi theo chồng thoi
Lưu giai lương (em)
Này nha thk kia
Lưu giai lương (em)
T nghỉ chơi với m luôn
Bàng Bác Văn (anh)
Thôi được rồi
Bàng Bác Văn (anh)
Giờ tụi m định đi đâu
tiểu hàn
đi Hàn Quốc hay Thái Lan
ôn ngọc châu (cậu)
đi Hàn Quốc đi
Lưu giai lương (em)
ừ t thấy Hàn Quốc cũng vui á hay đi Hàn đi
ôn gia dụ
V giờ quyết định đi Hàn Quốc nha
ôn gia dụ
T2 bắt đầu bay tụi m chuẩn bị đi
Nói xong thì ai cũng về nhà nấy
Lưu giai lương (em)
đi cà tưng cà tưng vô trong
Bàng Bác Văn (anh)
đi từ từ coi chừng té giờ
Lưu giai lương (em)
hứ không té đau
Vừa nói dứt câu xong em vấp cái ghế xong té
Bàng Bác Văn (anh)
đó nói r mà
Bàng Bác Văn (anh)
*đỡ em* có sao không
Bàng Bác Văn (anh)
vừa nói xong giờ té rồi
Bàng Bác Văn (anh)
Thôi lên trên ngủ nè
Lưu giai lương (em)
Hứ hứ anh la em, nghỉ chơi với anh rồi 🥺
Bàng Bác Văn (anh)
Rồi rồi không la em *bế em lên phòng*
Lên phòng để ngủ chứ làm gì
cơn đau bụng làm em tỉnh giấc ngủ
Lưu giai lương (em)
ư sao đau thế
Lưu giai lương (em)
Hic hic
Cơ đau này đau hơn mấy lần trước nó đau đến thấu xương
Có vẻ bệnh tình của em ngày càng trở nặng r
Lưu giai lương (em)
Hức hức
Bàng Bác Văn (anh)
Sao vậy em
Bàng Bác Văn (anh)
đau bụng nữa hả
Bàng Bác Văn (anh)
Sao dạo này đau hoài thế
anh đi xuống nhà lấy sữa và thuốc giảm đau cho em
Cho em uống sữa với thuốc xong thì cũng đỡ đau r
Bàng Bác Văn (anh)
còn đau không em
Lưu giai lương (em)
Dạ đỡ rồi
Anh đỡ em nằm xuống và xoa bụng cho em
Em cũng chìm vào giấc ngủ
Vậy là ngày thứ 2 đã khép lại
Không biết điều chờ đợi em là cái gì nhưng chắc chẳng phải là kết cục lành
t/giả
Cảm ơn mn đã đọc nhee
t/giả
tui đi coi soái ca đayyy
Comments
mẹ của f4
lâu bỏ mẹ tưởng m chết rồi
2025-08-08
1