Hẹn Ngày Chúng Ta Tương Phùng
#2
Hoan Ngư Diễu
/Khựng người/Thượng Ninh Thanh à..
Thượng Ninh Thanh
/Khó hiểu/Có chuyện gì hả ông?
Hoan Ngư Diễu
Không sao không sao,ta chỉ đang cố nhớ xem có ai tên như vậy mà ta quen không/Hấp bánh/
Hoan Ngư Diễu
/Đưa hai chiếc bánh/Của cháu đây,ăn ngon miệng nhé haha
Thượng Ninh Thanh
/Nhận lấy/Cháu cảm ơn ạ,tạm biệt ông
Cô cầm tay hai chiếc bánh bao nóng hổi ấm áp át đi phần nào cái lạnh giá của mùa đông
Thượng Ninh Thanh
/Cắn một miếng bánh bao/“Nhân có phần nhiều hơn lúc trước nhỉ,hay là lâu rồi nên mình nhớ nhầm”
Thượng Ninh Thanh
“Nhưng mà vẫn rất ngon,..”
Thượng Ninh Thanh
Hửm?/nhìn xuống chân/
Một chú mèo hoang đang cọ vào chân của cô,đôi mắt nó long lanh nhưng bộ lông vàng lại bám đầy bụi bẩn
Thượng Ninh Thanh
/Ngồi xuống/Xin chào em nhỏ,có muốn ăn bánh bao không?
Thượng Ninh Thanh
/Bật cười/Dễ thương ghê,em có lạnh không ăn một chút bánh bao nhé?
Cô lấy tay bẻ từng miếng bánh bao nhỏ ra đút cho chú mèo ăn
Mèo nhỏ
/Cắn vào ống tay áo Ninh Thanh/
Thượng Ninh Thanh
/Thở ra khói/Lạnh quá nên em không muốn ăn hả..
Chú mèo cắn chặt vào ống tay áo cố kéo Ninh Thanh đi theo mình,cô cũng dần hiểu ra đứng dậy đi theo mèo nhỏ
Thượng Ninh Thanh
/Đi theo chú mèo vào ngõ nhỏ/Em dẫn chị vào đây là làm gì thế
Mèo nhỏ
Meo~/Nhìn về phía khuất sau chiếc thùng rác/
Thượng Ninh Thanh
/Nhìn theo/Đó là..người hay sao
Cô lo lắng chạy đến sau chiếc thùng rác hơi khom người xuống để nhìn rõ
Thượng Ninh Thanh
Là một người thiếu niên/Khẽ đưa tay chạm vào mặt của người đó/
Thượng Ninh Thanh
/Rút tay về/Lạnh quá..
Thượng Ninh Thanh
/Cởi áo khoác lông của mình mặc vào cho Anh/Anh gì ơi,anh có còn tỉnh không
Điền Giang
/Chầm chậm mở mắt/Cô..là ai?
Thượng Ninh Thanh
Anh lạnh quá..trời mùa đông sao lại ở đây vậy/đưa chiếc bánh bao còn lại ra/
Thượng Ninh Thanh
Anh có muốn ăn bánh bao không,nó sẽ làm ấm người anh một chút/Người khẽ run/
Điền Giang
/Giật lấy chiếc bánh bao ăn lấy ăn để/
Thượng Ninh Thanh
/Ho/Anh ăn xong rồi hãy đi về nhà đi nhé..
Thượng Ninh Thanh
/Chỉnh lại áo khoác cho anh/Ngoài đường lạnh lắm đừng ngủ ở đây,cảm lạnh mất
Cô nói xong liền đứng thẳng người rời khỏi con hẻm,cố nán lại nhìn thiếu niên một chút rồi quay đi
Thượng Ninh Thanh
/Ôm hai tay/Thời tiết ở đây khắc nghiệt thật,mùa đông lạnh quá đi mất..
Vì đã nhường lại chiếc áo khoác lông dài cho Điền Giang,nên cô trên người chỉ còn mặc một chiếc váy trắng kiểu âu tương đối mỏng
Những làn gió lạnh lướt ngang qua Ninh Thanh,làm tâm trạng cô trùng xuống bất chợt
Thượng Ninh Thanh
/Thở ra khói/Mình lạnh,ước gì có mẹ ở đây
Hoan Lục Nam
“Mặc áo ấm vào Thanh Thanh,ra ngoài lạnh lắm đấy nhé/cười dịu dàng/“
Chìm đắm trong dòng suy nghĩ bỗng cái lạnh buốt từ trên đầu làm cô tỉnh giấc
Thượng Ninh Thanh
/Ngẩng đầu lên/Tuyết rơi rồi à..
Thượng Ninh Thanh
/Cười nhẹ/Là tuyết đầu mùa nhỉ?
Bỗng tầm nhìn của Ninh Thanh bị che khuất bởi một màn đen kì lạ
Điền Giang
/Cầm áo khoác che cho Ninh Thanh/Cô bị ngốc à,không thấy tuyết rơi còn đứng nhìn?
Comments