im lặng là tấm khiên

Ba ngày sau buổi gặp đầu tiên. Văn phòng Freen vẫn ngập trong giấy tờ, nhưng giờ cô đang dán mắt vào màn hình. Từng giao dịch tài chính, hợp đồng liên kết, những email nội bộ được trích xuất nhờ lệnh điều tra.
Một dòng chữ hiện lên: "Mã xác nhận quyền truy cập: R.Armstrong – CEO." Freen tựa lưng vào ghế, gõ ngón tay lên cằm. Tên Rebecca xuất hiện trong quá nhiều tài liệu. Có cảm giác như... tất cả đều được gài sẵn để chỉ vào một người duy nhất.
Freen Sarocha
Freen Sarocha
"Cô ta rất ngu ngốc… hoặc đang chơi một ván cờ lớn hơn tôi tưởng."
Tại Armstrong Tech – cùng lúc đó Rebecca vẫn điềm nhiên. Cô bước qua hành lang công ty như thể chẳng có gì xảy ra. Nhân viên thì thầm, ánh mắt e dè, nhưng không ai dám nói điều gì rõ ràng. Với họ, cô là hình ảnh của sự lạnh lùng và kiểm soát tuyệt đối. Trong phòng họp, các cổ đông phụ đang tụ họp. Cô xuất hiện cuối cùng, lịch thiệp và ngắn gọn.
Becky Amstrong
Becky Amstrong
Tôi đã nhận được thông báo về cuộc điều tra. Ai ở đây có gì cần giấu… thì nên bắt đầu lo đi.
Câu nói khiến không khí chùng xuống. Ở đầu bàn, ông Pattarapol chỉ khẽ nhếch môi, tay xoay nhẫn kim loại trên ngón trỏ.
Pattarapol
Pattarapol
Cháu nên cẩn thận với lời nói, Rebecca. Người bị điều tra là cháu, không phải ai khác
Becky không đáp. Ánh mắt cô đảo qua mọi người – rồi dừng lại đúng ở chỗ ông ta, như một lời cảnh báo không lời.
Sở cảnh sát – chiều muộn Freen dán thêm một bảng tổng hợp lên tường – cả một mạng nhện giao dịch. Mọi mũi tên đều hướng về Armstrong Tech… và về cô gái CEO lạnh như băng kia.
Looknam bước vào với ly trà sữa
Nam
Nam
Em đang làm gì đấy?
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Một cái bẫy quá hoàn hảo. Nó khiến em thấy khó chịu.
Nam
Nam
Em bắt đầu nghi ngờ cô ta vô tội à?
Freen không trả lời ngay. Cô nhắm mắt lại vài giây, rồi lắc đầu
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Em nghi cô ta biết rõ ai là tội phạm… nhưng lại không nói.
Nam
Nam
Vậy em sẽ làm gì?
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Em sẽ hỏi thẳng
Quán cà phê nhỏ phía sau khu công nghệ Rebecca đang ngồi một mình với laptop, vừa gõ tài liệu vừa nhấp trà. Freen đẩy cửa bước vào. Không đồng phục. Áo sơ mi đơn giản, tay xắn cao, ánh mắt lạnh như sương. Rebecca ngẩng lên, không ngạc nhiên.
Becky Amstrong
Becky Amstrong
Chị theo dõi tôi?
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Không cần theo. Cô có thói quen làm việc một mình, luôn chọn những nơi không có camera – nhưng lại không bao giờ thay đổi giờ giấc.
Becky Amstrong
Becky Amstrong
*nhấp trà* Tôi nên thấy ấn tượng vì sự quan sát đó à?
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Tôi chỉ muốn hỏi cô một câu, không theo trình tự điều tra.
Rebecca đóng laptop lại, dựa lưng ra sau. Mắt cô đối diện với Freen không chút e dè.
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Tại sao cô không lên tiếng?
Rebecca im lặng vài giây, rồi hỏi lại bằng giọng trầm, nhỏ
Becky Amstrong
Becky Amstrong
Chị từng có ai mà chị phải bảo vệ, bất chấp cả việc bị hiểu lầm chưa?
Freen thoáng sững lại. Câu hỏi ấy không có trong hồ sơ.
Freen Sarocha
Freen Sarocha
*nhẹ giọng* Cô đang bảo vệ ai?
Becky Amstrong
Becky Amstrong
Tôi không nói. Nhưng không phải vì tôi sợ.
Freen Sarocha
Freen Sarocha
Cô không sợ, nhưng cô im lặng. Cô không có tội, nhưng lại nhận lấy nghi ngờ. Là vì ai đó… hay vì chính mình?
Rebecca đứng dậy, cầm lấy laptop.
Becky Amstrong
Becky Amstrong
*giọng trầm*Có những điều… im lặng là cách duy nhất để giữ những thứ còn lại.
Freen Sarocha
Freen Sarocha
*cười nhạt*Cô nên hiểu, im lặng cũng có giá của nó. Và cái giá ấy – sẽ đắt hơn khi tôi bắt đầu tìm thấy chìa khóa.
Rebecca dừng lại một giây trước khi bước đi.
Becky Amstrong
Becky Amstrong
Chị muốn tìm chìa khóa... hay người đang giữ nó?
Cô đi khỏi, để lại Freen ngồi một mình. Lần đầu tiên, Freen không ghi chú lại gì cả. Chỉ có ánh mắt cô, vẫn dõi theo cánh cửa vừa khép lại – nơi người con gái ấy biến mất, mang theo một câu hỏi chưa lời đáp.
Becky mở két, lấy ra USB đen. Cô cắm vào laptop, xem lại đoạn video ghi hình hội nghị cổ đông năm ngoái – nơi ông Pattarapol ký kết bản hợp đồng đầu tiên với bên quốc phòng. Dưới tên ông ta, có chữ ký của Becky. Cô biết… mình đã bị dùng như một con dấu. Ánh mắt Becky trĩu nặng. Cô trượt tay lên đoạn văn bản hiển thị trên màn hình, rồi thì thầm
Becky Amstrong
Becky Amstrong
Chừng nào còn là người nhà… tôi vẫn còn nợ ông một điều.
end chap 2
ngphlinh
ngphlinh
tại sao Rebecca lại luôn bảo vệ ông ta? Sự thật đằng sau là gì???????
ngphlinh
ngphlinh
đợi đi
ngphlinh
ngphlinh
!!!!
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play