Hôm nay là ngày anh trai kế của tôi nhận được phần thưởng giải nhất cuộc thi toán cấp thế giới.
Nên nhà trường quyết định tổ chức một buổi tiệc nhỏ để chúc mừng Đức Duy.
Đột nhiên , Kiều Linh đứng dậy.
#Ả - Kiều Linh.
Bạn học Hoàng , mình rất quan tâm cách giải toán học mới của cậu.
#Ả - Kiều Linh.
Cậu có muốn .. lập nhóm học cùng mình không.-?
Ngay khi Kiều Linh nói xong câu đó , cả hội trường liền im phăng phắc.
Dưới ánh đèn , gương mặt lạnh tanh của anh dường như nổi bật hơn. Khí chất toả ra giống như đang nói “người lạ chớ lại gần”.
Những người bạn của Đức Duy không nhịn được mà nở một nụ cười bí ẩn nhìn nhau. Ngay cả thầy không không nhịn được mà nhoẻn miệng cười.
Khi mọi người tưởng rằng Kiều Linh cũng giống như mấy cô gái táo bạo theo đuổi Đức Duy bị từ chối thẳng thừng.
Thì anh lại tiến lại với Kiều Linh. Tay cầm lấy quyển sổ đang trên tay ả rồi đi đến một góc vắng. Để mặc cho Kiều Linh mặt phấn khích chạy theo.
Tôi ngồi bên dưới nghe bọn họ bàn luận xôn xao.
Cân Mọi Loại Nhân Vật.
Học sinh 4 : Sao hội trưởng Hoàng bình thường lạnh lùng nay lại kiên nhẫn với Kiều Linh thế nhỉ.
Cân Mọi Loại Nhân Vật.
Học sinh 4 : Quang Anh làm em trai của hội trưởng , cũng chưa bao giờ thấy.
Cân Mọi Loại Nhân Vật.
Học sinh 6 : Đây người ta gọi là trai tài gái sắc.
Cân Mọi Loại Nhân Vật.
Học sinh 5 : Học bá và học bá mới dễ nảy sinh tình cảm.
Đức Duy dường như cũng không bài xích cô học bá kiêm hoa khôi mới nổi này lắm. Họ vẫn chăm chăm nói về vấn đề toán học.
Đức Duy từ đầu đến cuối không hề liếc nhìn về phía tôi.
Ngược lại , Kiều Linh thỉnh thoảng ngẩng đầu lên.
Cho tôi một nụ cười tự tin và có phần khoe khoang.
..
Sau buổi tiệc , tôi một mình đi trên con đường về nhà. Nhưng vừa bước vào con hẻm của khu nhà tôi cảm thấy sau lưng một hơi thở quen thuộc mà lạnh lẽo. Chưa kịp quay đầu lại nhìn , đã bị ôm chặt vào lòng từ phía sau.
#Em - Nguyễn Quang Anh.
A..-Anh Duy ..-? [ Quay lại ]
Nụ hôn mang hương bạc hà rơi xuống trán tôi.
#Gã - Hoàng Đức Duy.
Quang Anh , em còn muốn anh nhẫn nhịn bao lâu nữa.
Trong mắt anh dục vọng chiếm hữu đang nhìn vào mắt tôi.
#Em - Nguyễn Quang Anh.
[ Nhón chân hôn lên cằm anh ] Anh Duy .. Anh đã hứa với em rồi.
#Em - Nguyễn Quang Anh.
Không được làm mấy chuyện bốc đồng đó nữa.
Đức Duy là một tên điên cố chấp và có phần khá bệnh hoạn.
Lần đầu chúng tôi gặp là vào ngày tôi được nhận nuôi , khi đó anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng gương mặt thanh tú như vừa bước ra từ truyện tranh. Nhưng trong tay anh lại nghịch một con dao mổ sắc bén.
Lúc ấy . Vì sợ tôi liền khóc oà lên .. bố nuôi giải thích rằng đó là dụng cụ nghiên cứu mô hình toán học của anh thì tôi mới chịu nín mà bước đến bên anh.
Vừa chuyển nhà được không lâu , con chó nhà bên cứ sủa in ỏi làm tôi mất ngủ ấy đêm liền. Không chịu nổi nữa , tôi mang vẻ mặt ấm ức đi đến tìm anh mách lẻo.
Hôm sau , con chó đó không bao giờ sủa nữa tôi ngủ ngon hơn hẳn.
#Gã - Hoàng Đức Duy.
Nếu ai làm Quang Anh mất ngủ. Dù là bằng cách nào , tao cũng sẽ khién nó im lặng mãi mãi. [ Lẩm bẩm ]
#Em - Nguyễn Quang Anh.
[ Ôm chầm lấy gã ] Anh Duy .. em muốn ăn bánh cookie nướng anh làm ..
Nghe tôi gọi Anh là Anh Duy , sức lực trên người anh lập tức tan biến. Liền dịu dàng vào bếp làm món bánh cookie và lấy sữa dâu yêu thích cho tôi.
Comments
Cạp cạp đuck di
rồi đó tao bt con chó nó đi về đâu rồi đó:)))
2025-07-01
6
𝕃𝕪𝕟🐑⚡(Thỏ)
Thấy nào fic của bà này cũng hay vcl lun í
2025-06-21
0
𝘮𝘢̈𝘪̨𝘢̄𝘯́𝘩.ˇ
Mong bà chăm ra nhaa, chờ con ghệ Khánh Vy nhóo. 💝
2025-06-20
6