Mùa Hạ Cuối Cùng…[Hungan]
2-Những điều nhỏ xíu
Giờ Anh Văn,cô giáo bắt đọc bài nhóm đôi,Hùng kéo An đứng dậy:
Lê Quang Hùng.
“Bắt cặp cùng tớ nhé”
Đặng Thành An.
“Nhưng tớ phát âm kém lắm”
Lê Quang Hùng.
“Vậy vừa hay. Tớ cũng vậy. Cặp đôi bất hảo”
Trong lúc đọc,Hùng vô tình lỡ nhìn vào mắt An lâu hơn một chút. An quay đi,đỏ mặt
Đặng Thành An.
“Tập trung đọc đi!”
Lê Quang Hùng.
“Tớ đang tập trung mà. Vào cậu”
An đứng dưới hiên,chưa muốn về.
Lê Quang Hùng.
“Cầm đi,trời đang mưa”
Đặng Thành An.
“Cậu thì sao?”
Lê Quang Hùng.
“Tớ chạy được,cậu mà ướt là nghỉ học thật đó!”
Đặng Thành An.
“Tớ đâu yếu tới vậy”
Lê Quang Hùng.
“Tớ lo được không?”
An cầm chiếc ô vừa quay lưng lại thì…
Lê Quang Hùng.
“Ngày mai nhớ mang sữa đậu nành cho tớ nữa nha,nhớ là đứng có tặng rồi giả vờ không biết nữa!”
Mặt An đỏ như trái cà chua,không ngờ giữa nơi đông người mà Hùng vẫn nói to như vậy.
Đặng Thành An.
“Nhớ rồi,lớp trưởng,chai trà chanh hôm trước rất ngon!”
Nhưng khi đến từ một người duy nhất
Thì lại làm lòng mình rung lên mãi…
Đặng Thành An.
*không hiểu tại sao,khi gặp Hùng,tim mình cứ như sắp nhảy ra nhỉ?”
Đặng Thành An.
*khó hiểu thật!*//vò đầu bứt tai//
Sau cơn mưa,nắng bắt đầu nhú lên,nhè nhẹ từ phía chân trời
Một vệt sáng vàng mỏng xuyên qua những lớp mây bạc,rọi xuống sân trường ướt át.
Chiếc ô màu xám bạc Hùng tặng được An để ở dưới gầm bàn học của mình
Chính nó đã lưu giữ kỉ niệm của An và Hùng vào ngày hôm ấy
Một ngày trời mưa nhưng ấm áp đến lạ kì
Một ngày có người sẵn sàng tặng chiếc ô của người đó cho mình💗
Comments
Đôi giày độn của Negav💅🫶
💗💗💗
2025-06-19
1