Chạm Nhẹ,Nhưng Không Bao Giờ Buông/Wriolette
Rồng - và kẻ từng là thần
Hành lang cổ , trầm mặc và lạnh . Zhongli quay lại khi nghe giọng Neuvillette . Ánh nắng xuyên qua ô cửa giấy mờ , hắt lên hai bóng người đang đứng đối diện.
Zhongli nhẹ giọng , nhưng không né tránh nữa ..
Zhongli
- .. Lâu rồi không gặp , Thuỷ Long.
Neuvillette
- Tôi nghĩ anh đã chết.
Zhongli
/Cười nhạt/ - Ta chỉ … rút lui khỏi vai trò thần . Người ta gọi đó là “Nghỉ Hưu”
Neuvillette
/Giọng đều/ - Và từ khi nào Long tộc lại chọn cách giả chết, rời bỏ cội nguồn , để làm hướng dẫn viên du lịch ?
Zhongli im lặng . Không phải vì sợ hãi - mà là vì anh biết , trước mặt người này , không thể ngụy biện.
Zhongli
- Ngươi biết rõ hơn ai hết , làm Thần không hề dễ . Ta chọn yên bình . Không chiến tranh , không hy sinh , không đứng giữa lằn ranh niềm tin và trách nhiệm.
Neuvillette
- Còn tôi ? Tôi đâu có quyền chọn.
Không khí chợt nặng nề . Áp lực vô hình tỏa ra từ Neuvillette khiến cây cối gần đó run rẩy .
Neuvillette
- Tôi gánh những bản án , thay cả người sống lẫn kẻ đã khuất . Còn anh , một Rồng xưa kia từng gầm vang khắp đất trời... giờ cúi đầu kể lịch sử cho khách du lịch ?
Zhongli
/Vẫn giữ nét bình thản/ - Có gì sai khi sống lặng lẽ ? Ngươi nghĩ ta trốn tránh , nhưng thật ra ta chỉ … mệt rồi.
Neuvillette nhỏ giọng hơn , nhưng lạnh hơn.
Neuvillette
- Vậy thì đừng để tôi bắt gặp anh đứng cạnh một bức tượng Rồng và gọi tên tôi.
Một khoảng im lặng dài . Rồi Zhongli chậm rãi tiến lên một bước.
Zhongli
- Nếu ngươi đã biết ,thì giữ bí mật giùm ta , Fontaine không cần thêm một cuộc chiến nữa , phải không ?
Neuvillette
/Nhìn thẳng/ - Fontaine không , nhưng tôi thì không chắc .
Zhongli thoáng sững . Còn Neuvillette thì quay đi , bước chậm nhưng dứt khoát . Một cơn gió lướt qua , lá bay nhẹ trên nền đá.
Vài phút sau , Neuvillette trở lại sân chính . Wriothesley đang dựa cột uống trà , thấy anh liền bước lại.
Wriothesley
- Biểu cảm này là gì đây ? Căng thẳng vậy … đánh nhau với tượng đá à ?
Neuvillette
/Giọng trầm/ - Có những tượng đá … biết nói dối rất giỏi.
Wriothesley
- Anh tìm được gì rồi ?
Neuvillette lại nhìn xuống tay áo , nơi vẫn giữ mảnh vảy rồng
Neuvillette
- Tôi chưa chắc mình tìm được … hay vừa đánh mất một điều gì đó.
Tối hôm đó . Khách sạn yên tĩnh . Mọi người đã về phòng nghỉ sau một ngày tham quan . Nhưng trong một căn phòng cuối hành lang, ánh đèn vẫn chưa tắt.
Neuvillette đứng trước cửa sổ , nhìn xuống dòng sông Liyue . Mảnh vảy rồng vẫn nằm trên bàn . Tay anh khẽ run nhẹ khi cầm ly trà - hiếm hoi.
Wriothesley
/Gõ cửa , giọng trầm quen thuộc/ - Tôi biết anh chưa ngủ.
Neuvillette
/Không quay lại/ - Vào đi
Cửa mở . Wriothesley bước vào , áo khoác trên vai , tay cầm một gói bánh nhỏ.
Wriothesley
- Đồ ăn đêm . Không cay . Không mặn . Không ngọt . Hơi vô vị , nhưng an toàn
Neuvillette
/Quay nhìn , nhẹ giọng/ - Cảm ơn
Không ai nói gì trong vài phút . Chỉ có tiếng nước sông va vào bờ đá.
Wriothesley
/Nhìn thẳng/ - Có chuyện gì xảy ra với anh hôm nay ?
Neuvillette
/cụp mắt/ - Không gì đặc biệt
Wriothesley bước lại gần Neuvi , gã thấp giọng hơn
Wriothesley
- Neuvillette . Anh không cần phải nói dối tôi
Câu đó làm Neuvillette khựng lại . Anh chậm rãi đặt ly xuống bàn.
Neuvillette
- Anh có tin vào những thứ đã bị cho là biến mất khỏi thế giới này không ?
Wriothesley
- Nếu tôi tin một người đã quen giấu trái tim mình vẫn biết yêu , thì tôi tin mọi thứ.
Neuvillette im lặng . Nhưng ánh mắt khẽ lay động.
Rạng sáng hôm sau , một mảnh giấy được lặng lẽ đẩy qua khe cửa phòng Neuvillette . Không tên . Không địa chỉ . Chỉ một dòng ngắn gọn , viết tay bằng nét chữ quen thuộc.
“Kẻ ngủ yên trong đất không muốn bị đánh thức . Đừng để quá khứ kéo cả hiện tại xuống đáy biển.”
Neuvillette đọc , rồi đốt mảnh giấy . Không một biểu cảm . Nhưng trong lòng , nước đã bắt đầu nổi sóng.
Cùng lúc đó , ở một phòng khác , Wriothesley mở điện thoại , nhìn bức ảnh hôm qua anh lén chụp ở hồ sen . Trong góc khung hình ... có một cái bóng phản chiếu trong nước . Không phải Neuvillette . Cũng không phải người.
Wriothesley
/Nhìn màn hình , trầm giọng/ - Ai mới thật sự là Rồng ở đây ?
Trời đã tối . Cả nhóm kéo nhau ra phố đi bộ . Liyue về đêm rực rỡ với đèn lồng treo dọc hai bên đường , tiệm bánh mở muộn , người đông như lễ hội.
Navia
/Ôm túi đồ/ - Tui chính thức phá sản sau hôm nay , mấy cái bánh Liyue đẹp quá trời !
Furina
/Tay xách mấy hộp quà/ - Fontaine nên học cách bán đồ dễ thương từ Liyue.
Lyney
/Ghé vào quán bên đường/ - Ơ , ở đây có biểu diễn múa lửa !
Cả nhóm tụ lại ở một sân khấu ngoài trời . Wriothesley thì đứng gần Neuvillette , cố nhìn mặt anh suốt.
Wriothesley
/Nhỏ giọng/ - Cả ngày hôm nay anh im lặng nhiều quá .
Neuvillette
/Mắt không rời sân khấu/ - Chỉ là … đang quan sát .
Ngay lúc đó, một tiếng "RẮC" vang lên phía khán đài . Một phần bục gỗ bị gãy , một đứa bé đang chơi gần đó trượt chân , ngã thẳng xuống dưới khu vực dàn đèn đang sắp rơi.
Mọi người chưa kịp phản ứng , thì từ phía sau , Zhongli phóng đến . Một tay vung lên , Geo hiện ra như vách chắn , chặn toàn bộ gỗ đá đang rơi.
Cú tung sức quá mạnh , đất bên dưới vỡ nhẹ , trồi lên những đường hoa văn cổ xưa ... và một tiếng "gầm" thấp phát ra - không ai nghe rõ , nhưng Neuvillette thì nghe thấy.
Neuvillette
/Nhìn chầm chầm/ - …
Đứa bé được giao cho người thân . Mọi người xung quanh hò reo khen ngợi "anh dẫn tour tốt bụng" , nhưng không ai nhận ra - dưới ánh đèn , mảnh vảy trên tay áo Zhongli vừa sáng lên rồi biến mất.
Wriothesley liếc sang Neuvillette . Nhìn thấy ánh mắt kia - không phải giận , cũng không phải sợ . Là một thứ gì đó … buồn sâu thẳm.
Wriothesley
/Thì thầm/ - Anh thấy hết rồi , đúng không ?
Neuvillette
/nhìn theo bóng lưng Zhongli đang cúi chào mọi người/ - Ừ . Nhưng anh ta đã cứu người . Tôi sẽ không xét xử lòng tốt.
Tối hôm đó , trong phòng khách sạn , Neuvillette ngồi im rất lâu . Trước mặt là hai mảnh vảy : một từ hôm trước … và một mảnh vừa lặng lẽ nhặt được sau buổi biểu diễn.
Gió ngoài ban công rít khẽ . Trong lòng Neuvillette , có thứ gì đó dần nứt ra.
Neuvillette
/lẩm bẩm , mắt không rời 2 mảnh vảy/ - Nếu là tôi … tôi có thể sống yên như anh ấy không ?
Comments