Chương 4

Dinh thự riêng của ông Hoshizora
Cạch.
Quản gia
Quản gia
Thưa ông chủ, trà đã được chuẩn bị xong và mang đến như ngài yêu cầu./chuyên nghiệp/
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Ừ. Vất vả rồi, ông lui ra đi. Cứ để đó, ta sẽ dùng sau. /lạnh nhạt,đang làm việc/
Quản gia
Quản gia
Vâng.Vậy tôi xin phép ra ngoài thưa ông chủ./chuẩn bị rời đi/
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Khoan đã
Quản gia
Quản gia
Còn việc gì sao thưa ông chủ.
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Ivy đâu?Con bé…giờ này đang làm gì? /giọng trầm/
Quản gia thoáng im lặng rồi chậm rãi đáp
Quản gia
Quản gia
Tiểu thư Ivy… đã rời khỏi Tokyo sáng nay. Cô ấy nói chỉ muốn đến một nơi yên tĩnh, bắt đầu lại mọi thứ.Và cũng là vì nguyện vọng của phu nhân.
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
/Bàn tay khựng lại, khẽ run/
Một khoảng lặng kéo dài. Tiếng đồng hồ tích tắc. Ánh mắt ông dừng lại nơi tách trà, hơi nước bốc lên lặng lẽ.
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Được rồi ông hãy ra ngoài đi./lạnh nhạt/
Quản gia
Quản gia
Vâng.Vậy tôi xin phép rời đi thưa chủ./rời đi và khép cửa lại/
Ông siết chặt tách trà trên tay.Ngước mắt ra cửa sổ và nhìn hoàng hôn lặng lẽ buông xuống. Không phải ông không biết vì sao con gái lại muốn rời đi.Ông chỉ… không muốn thừa nhận.
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Em đi rồi… Giờ đến con bé cũng đi. Em biết không? Con bé … giống em đến mức tàn nhẫn./khẽ lẩm bẩm/
Ông lặng lẽ nhìn về khung ảnh nhỏ đặt trên bàn làm việc. Bức ảnh cũ được đặt gọn gàng trong khung gỗ nâu — hình người phụ nữ với nụ cười dịu dàng, mái tóc dài buông lơi, đôi mắt thẳm sâu như đang nhìn xuyên qua mọi lớp thời gian.
Ông với tay, cầm lấy khung ảnh.
Đôi tay từng nắm giữ quyền lực và vinh hoa giờ chỉ khẽ run khi chạm vào mép khung. Ông vuốt nhẹ lên khuôn mặt trong ảnh, chậm rãi — đầy trân trọng và nuối tiếc. Giọng ông hạ thấp, như gió thều thào
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Anh đã đánh mất em… và bây giờ, đến cả đứa con gái em để lại, cũng không muốn ở lại bên anh nữa. Rốt cuộc, anh chẳng giữ nổi điều gì cả.
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
NovelToon
Rồi ông khẽ thở dài,đặt khung ảnh xuống như sợ làm đau người trong tranh. Nhìn lâu thêm một lúc, môi mấp máy
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Anh xin lỗi… vì tất cả.
Hoshizora Reiji(bố)
Hoshizora Reiji(bố)
Nếu có thể quay lại… anh chỉ mong được giữ lấy hai mẹ con, dù chỉ một lần.
Nhưng sự hối hận muộn màng này của ông chẳng còn ý nghĩa nào nữa. Cả cơ hội để sửa sai cũng chẳng còn, huống chi là được tha thứ.
——————
Bên phía anh trai
Trong căn hộ tầng cao ở trung tâm thành phố, ánh đèn sáng nhạt phủ một màu vàng u tịch lên sàn gỗ sáng bóng. Rikuya vừa kết thúc một cuộc họp trực tuyến dài, mệt mỏi dựa lưng ra ghế, nhắm mắt lại một lúc. Điện thoại khẽ rung.
Là tin nhắn từ bác quản gia
Quản gia
Quản gia
“Tiểu thư Ivy… đã rời khỏi Tokyo sáng nay. Và ông chủ cũng đã biết nên tôi nghĩ cũng nên báo cho thiếu gia một tiếng.”
Khoảnh khắc đó, không gian như đóng băng.
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Ivy… rời đi? /sững sờ/
Đôi mắt Rikuya mở choàng ra, ngón tay run nhẹ khi mở lại tin nhắn. Anh lập tức bấm số quản gia.Điện thoại đổ chuông.
Không đợi đến hồi thứ ba, quản gia đã bắt máy.
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Con bé… rời đi là sao? /giọng nói khô khốc, khàn đặc, pha lẫn hoảng loạn bị dồn nén/
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Bác nói lại đi… em ấy đâu rồi?Con bé đi đâu? Đến nơi nào? Có ai đi cùng không? Có địa chỉ không? Vì sao con bé lại… đi như thế? /giọng nói trượt dài trong sự mất kiểm soát/
Ở đầu dây bên kia, bác quản gia im lặng một lúc mới nhẹ nhàng đáp:
Quản gia
Quản gia
Tiểu thư Ivy nói… chỉ muốn đến một nơi yên tĩnh.Làm những điều mà bản thân mong muốn.
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Vậy là con bé không nói sẽ đi đâu sao? /giọng gần như nghẹn lại trong cổ họng/
Quản gia
Quản gia
Dạ phải.Tiểu thư chỉ dặn tôi đừng lo lắng và rời đi.
Bàn tay Rikuya siết chặt điện thoại. Anh đứng bật dậy khỏi ghế, lảo đảo vài bước như người vừa nhận án tử.
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Tại sao… em lại không nói gì với anh thế Ivy? /lẩm bẩm,thất thần/
Anh ngay lập tức gọi cho Ivy.
Một cuộc.Hai cuộc.Ba cuộc…Nhưng vẫn không có nhận được sự trả lời từ bên kia.
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Em thật sự ghét anh đến mức… ngay cả một lời tạm biệt cũng không muốn để lại sao?Ivy…
Hơi thở anh gấp gáp, như cố nuốt vào một nỗi đau đang sôi lên trong lồng ngực.
Trong đầu anh vang vọng hình ảnh mẹ ôm Ivy thuở bé — vòng tay ấm áp, nụ hôn trên trán chứa đựng tình yêu thương, giọng ru dịu dàng.
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
NovelToon
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Hoshizora Rikuya(anh trai)
Em là… điều cuối cùng của mẹ mà anh còn giữ được.Vậy mà giờ, ngay cả điều đó… cũng không thể níu lại. /giọng nghẹn ngào và sự bất lực ùa vào tâm trí/
Bàn tay vô thức đưa lên trán, che đi đôi mắt đang đỏ hoe vì khóc.
—————
Một người mất đi người vợ. Một người mất đi người em gái. Và cả hai… mất luôn ký ức cuối cùng mà người phụ nữ ấy từng để lại trong thế giới này.
Điều khiến cả hai người đàn ông ấy đau nhất, không phải là việc cô đi — mà là việc họ chẳng có quyền gì để giữ cô lại.Không có tư cách để hỏi. Không có quyền để chất vấn và nổi giận.
Họ biết.Từ lâu, Ivy đã không còn thực sự thuộc về nơi này nữa. Tình yêu, sự gắn bó… tất cả chỉ còn lại trong lòng họ.Còn với cô bé ấy,đây chỉ là căn nhà đã từng chứa những mất mát.
Họ hiểu, nhưng lại không dám thừa nhận.
Không dám thừa nhận rằng chính họ là những người đã đẩy Ivy ra xa. Không dám thừa nhận rằng… dù có thương cô đến mấy, cũng không thể xoá được những vết nứt ngày xưa.Không dám nhìn vào sự thật rằng — cô bé ấy đã lớn lên, mạnh mẽ, và lựa chọn bước đi khỏi quá khứ mà họ không dám đối mặt.
Và họ biết họ mới là người sai đối với cả hai mẹ con.
Chỉ còn lại một sự thật đó là: “Người con gái ấy… đã tự bước đi khỏi cuộc đời họ. Không oán, không trách, không cả lời từ biệt.”
—————
NovelToon
//Kính thưa quý khách, chuyến tàu Shinkansen đi [địa điểm] sẽ khởi hành trong ít phút tới. Xin quý khách vui lòng nhanh chóng lên tàu, đồng thời lưu ý quan sát dưới chân để đảm bảo an toàn. Chúng tôi trân trọng cảm ơn sự hợp tác và kính chúc quý khách một chuyến đi an toàn, thoải mái và tốt đẹp.//
NovelToon
NovelToon
Ivy Hoshizora
Ivy Hoshizora
NovelToon
Ivy Hoshizora
Ivy Hoshizora
* Tạm biệt…tất cả*
Hot

Comments

SakiDino🍡😚.BTS ♡

SakiDino🍡😚.BTS ♡

Mình rất thích câu chuyện này, tác giả cố gắng viết tiếp nhé!

2025-06-24

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play