- 04 -
suốt dọc đường về nhà, em cứ im lặng ngồi một góc nhìn khung cảnh bên ngoài đến thẫn thờ
Nguyễn Quang Anh
*nhìn kĩ, cũng đẹp ấy chứ*
Nguyễn Quang Anh
*vẻ mặt đấy.. là hờn dỗi hay đau quá không buồn nói nhỉ*
Nguyễn Quang Anh
*công nhận là mình có chút quá đáng*
Hoàng Đức Duy
*trời đêm đẹp quá*
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy!!!
anh gằn giọng, không lớn nhưng đue lực khiến em giật nảy mình
Hoàng Đức Duy
a-anh gọi em ạ?
Hoàng Đức Duy
em hết chỗ rồi không xích ra thêm được đâu
Nguyễn Quang Anh
nói gì vậy
Nguyễn Quang Anh
ai bảo cậu xích ra đâu
Hoàng Đức Duy
c-chứ không phải anh luôn sợ sự thấp hèn của em ám lên anh ạ?
Nguyễn Quang Anh
đưa tay đây
em thoáng ngơ ra nhìn anh đầy khó hiểu
Nguyễn Quang Anh
tôi bảo đưa tay đây
Hoàng Đức Duy
tay em không có gì đâu
Nguyễn Quang Anh
nói thì cứ làm đi
Nguyễn Quang Anh
hay muốn tôi-
Hoàng Đức Duy
a!! tới nhà em rồi
Hoàng Đức Duy
anh về cẩn thận
chẳng để anh ú ớ thêm câu nào
em vội mở cửa chạy vọt ra khỏi xe
Hoàng Đức Duy
tạm biệt anh, tạm biệt bác tài ạ
Nguyễn Quang Anh
rõ ràng là cố lảng tránh mình
Nguyễn Quang Anh
cái cảm giác bứt rứt này… khó hiểu thật
Hoàng Đức Duy
hay là mai xin nghỉ để đi kiểm tra nhỉ
em cởi áo, đứng trước gương mà xuýt xoa
ly cà phê bị hắt thẳng vào người gây đỏ rát cả vùng ngực của em
may mắn là có lớp áo ngoài nên không quá nặng nề
nhưng tay em đưa lên chắn, tiếp xúc trực tiếp khiến lớp da dường như sôi lên
Hoàng Đức Duy
có bị sẹo không nhỉ
Hoàng Đức Duy
anh ác thật đấy
Hoàng Đức Duy
chẳng như cậu Nguyễn
Hoàng Đức Duy
cậu.. Nguyễn
Hoàng Đức Duy
sẽ mơ thấy cậu
Hoàng Đức Duy
biết đâu sẽ được an ủi đôi chút
em mang tâm trạng háo hức chuẩn bị vệ sinh cá nhân để đi ngủ thì bỗng có tiếng chuông cửa
Hoàng Đức Duy
ai lại tới giờ này
Hoàng Đức Duy
không lẽ ăn trộm
Hoàng Đức Duy
chết rồi Duy ơi.. ở một mình sao mà ứng phó
em đang loay hoay thì tiếp chuông lần nữa vang lên
có vẻ người bên ngoài đang rất kiên nhẫn, chỉ muốn gặp em
Hoàng Đức Duy
mình không mở nhỡ nó phá luôn cửa nhà thì sao nhỉ
Hoàng Đức Duy
hay tắt điện giả bộ không có ai
em cầm lấy điện thoại trên bàn, toan cầu cứu người vừa gửi tin nhắn tới thì em lần nữa sững người
Hoàng Đức Duy
hết hy vọng rồi
Hoàng Đức Duy
để xem anh ấy nhắn gì đã
Nguyễn Quang Anh
📲 tính để tôi đứng ngoài này tới khi muỗi hút sạch máu mới chịu mở cửa à
Hoàng Đức Duy
📲 anh quên chìa khoá nhà ạ
Hoàng Đức Duy
📲 thế anh qua đánh trộm hộ em rồi em cho ngủ nhờ một đêm này
Nguyễn Quang Anh
📲 tôi đang ngoài nhà cậu đây
Nguyễn Quang Anh
📲 làm gì có trộm nào
tiếng nhập mật mã vang lên
Hoàng Đức Duy
sao anh tới đây
Nguyễn Quang Anh
cậu ở một mình à
Hoàng Đức Duy
em tới đây lập nghiệp mà nên phải mua nhà ở riêng
Nguyễn Quang Anh
vào trong đi đã
Nguyễn Quang Anh
nhà này cậu mua à?
Hoàng Đức Duy
bố em mua đấy
Hoàng Đức Duy
ông ấy sợ em ở nhà thuê không quen
Hoàng Đức Duy
để mốt em thuê giúp việc cho đỡ buồn chứ ở một mình cũng sợ quá
Nguyễn Quang Anh
sao lại sợ
Hoàng Đức Duy
làm em suýt đột quỵ tới nơi đây
Nguyễn Quang Anh
sao lúc này lại mạnh miệng vậy
Nguyễn Quang Anh
khi đi làm thì rụt rè như thỏ con ấy
Hoàng Đức Duy
thì.. đây địa bàn của em
Hoàng Đức Duy
sao em phải sợ anh
Nguyễn Quang Anh
tay sao rồi
Nguyễn Quang Anh
đưa tôi xem
Hoàng Đức Duy
anh tới đây giờ này chỉ để xem cái tay em thôi hả?
Nguyễn Quang Anh
còn việc khác quan trọng hơn
Nguyễn Quang Anh
cứ đưa đây xem
em rụt rè đưa tay ra trước mặt em
Hoàng Đức Duy
anh đừng nhìn nữa
Hoàng Đức Duy
trông nó gớm ghiếc
Hoàng Đức Duy
anh lại chê em cho coi
Nguyễn Quang Anh
tôi đã nói gì đâu
anh nhẹ nhàng nắm lấy lòng bàn tay em kéo về phía mình
từ túi áo lôi ra một bao đựng nhỏ
Hoàng Đức Duy
cái gì vậy ạ?
Nguyễn Quang Anh
sát trùng và oxy già
Nguyễn Quang Anh
ráng chịu một chút nhé
Hoàng Đức Duy
em thấy vậy ổn rồi
Hoàng Đức Duy
không cần.. ahhhhhhh
Nguyễn Quang Anh
giãy dụa một hồi rơi hết thuốc ra khỏi tay giờ
Nguyễn Quang Anh
để vậy là nó hoại tử xong rồi bị sẹo đấy
Nguyễn Quang Anh
tôi xin lỗi
Nguyễn Quang Anh
lúc nãy là tôi mệt quá nên có hơi nóng tính
Nguyễn Quang Anh
không nghĩ..
Hoàng Đức Duy
không phải lỗi anh mà
Hoàng Đức Duy
tại em không làm đúng lời anh bảo..
Nguyễn Quang Anh
là do tôi cố làm khó cậu
Nguyễn Quang Anh
nhưng lúc hắt vào người cậu.. quả thực là tôi không đúng
Hoàng Đức Duy
anh đang chuộc lỗi rồi còn gì
Hoàng Đức Duy
đừng cúi đầu với em
Hoàng Đức Duy
em.. không đáng
giọng em lí nhí như mèo kêu nhưng đủ để anh nghe rõ
Nguyễn Quang Anh
cậu thật sự thích tôi tới vậy à?
Nguyễn Quang Anh
đến mức nhà có điều kiện vẫn hạ mình đi làm trợ lý
Hoàng Đức Duy
một phần.. là em đam mê nữa
Hoàng Đức Duy
ahhh đừng giọt cái đấy vàoo
Nguyễn Quang Anh
cái này là oxy già
Nguyễn Quang Anh
không đau đâu
Nguyễn Quang Anh
một chút thôi
anh tỉ mỉ nhỏ từng giọt vào vết bỏng của em
rồi quấn băng gạc quanh tay để bảo vệ vết thương
Hoàng Đức Duy
*quả thực đàn ông trưởng thành lúc nghiêm túc đều rất đẹp trai*
Nguyễn Quang Anh
đẹp lắm à?
em cứ mải nhìn chằm chằm anh mà chẳng để ý
Nguyễn Quang Anh
thế tối nay cho tôi ở nhờ nhá
nghe anh hỏi chỉ gật đầu qua loa
Nguyễn Quang Anh
em đồng ý rồi đấy
Nguyễn Quang Anh
e hèm.. ý là tôi quên chìa khoá nhà ở studio lúc nãy, cậu cho tôi ngủ nhờ một đêm nhé
Nguyễn Quang Anh
dù sao cũng muộn rồi, người như tôi giờ này đi thuê khách sạn không tiện
Nguyễn Quang Anh
hơn nữa còn có thể giúp cậu theo dõi vết thương
Hoàng Đức Duy
à ờ.. nếu anh không chê thì cứ lên giường em ở tầng trên nằm
Hoàng Đức Duy
em nằm sofa cho
Nguyễn Quang Anh
cậu đang bị thương lại còn là chủ nhà, để sofa tôi nằm
Hoàng Đức Duy
ơ thôi.. ai nỡ làm thế
Nguyễn Quang Anh
thế thì ngủ chung
Nguyễn Quang Anh
tôi với cậu đều là con trai, ngủ chung bình thường mà
em không giấu nổi sự phấn khích trong đáy mắt, gật đầu tỏ vẻ đồng tình
Hoàng Đức Duy
là anh nói đấy nhé
anh lại cảm thấy trong lòng có chút là lạ mà cong cong khoé môi như mỉm cười
chẳng ai nói thêm với ai câu nào
nhưng từ khoảnh khắc đó, có vẻ khoảng cách giữa họ đã được rút ngắn hơn một chút
vẫn là Zun
bất ngờ còn phía sau, chưa ngọt vội đâu
Comments
cừu gãy cánh¹¹ᥫ᭡.
ê tự nhiên hài quá🤡🤡
2025-07-08
2
td.dun
z để e lấp đầy🌚🌝
2025-07-06
2