[Weak Hero Class 2] Cửa Hàng Tiện Lợi Mangin
Chap 14
Ánh nắng sớm chưa đủ gắt để làm nhòe hình bóng mơ hồ ở phía xa
Một dáng người dựa lưng vào cổng, ngồi thẫn thờ như thể cả cơ thể vừa tan ra sau một trận bão
Cậu không nói, cũng chẳng cử động
Chỉ lặng lẽ ngồi đó người đầy những vết xước, máu đã khô trên áo và cổ tay
Ánh mắt cô liếc xuống chiếc kính trong túi áo cậu
Thứ duy nhất còn nguyên vẹn trên người cậu lúc này
Tiếng giày chạm nhẹ xuống nền gạch
Mí mắt nặng trĩu, nhưng vẫn gượng được một nụ cười quen thuộc
Kiểu cười chẳng biết đang giễu cợt thế giới hay chính bản thân mình
Cậu nhăn mặt, nhổm dậy bằng cánh tay run rẩy
Geum Seong Je
Nghe mày hỏi thăm mà chán dữ
Cô không đáp, chỉ cúi người đỡ lấy cậu
Như thể cô đã quen với việc chạm vào những vết thương của cậu mà không hỏi tại sao chúng xuất hiện
Tiếng bản lề cọt kẹt vang lên trong buổi sáng yên tĩnh
Seong Je lục túi áo, rút ra điếu thuốc
Châm lửa, hút một hơi dài
Khói thuốc phả ra lẫn với hơi thở mệt mỏi của cậu
Cô liếc nhìn rồi buộc thẳng vào trong
Cánh cổng vẫn mở, chờ ai đó đi theo
Sau lưng cô, tiếng bước chân lê nhẹ vào nền xi măng
Vì cô biết người đó sẽ luôn lặng lẽ đi sau, dù không ai trong hai người từng nói họ cần nhau
Trong phòng khách nhỏ, Hae In ngồi xổm trước mặt cậu
Bộ sơ cứu đặt bên cạnh, mùi cồn nồng nặc trộn với khói thuốc còn vương trên áo cậu
Seong Je tựa lưng vào tường, tay thả lỏng bên đùi
Cô thấm thuốc sát trùng rồi đặt lên vết thương ở trán cậu
Không nhẹ tay nhưng cũng chẳng mạnh tay
Chỉ vừa đủ để không khiến cậu nhăn mặt
Ánh mắt cậu dán lên gương mặt cô
Vẫn gương mặt quen thuộc đó
Nhưng lại khiến một Geum Seong Je thương nhớ từng phút giây
Những ngón tay cô khẽ run, nhưng động tác vẫn cẩn thận
Ahn Hae In
Đừng đánh nhau nữa
Seong Je khựng lại một giây
Câu nói ấy như dội vào đầu cậu
Không phải vì nội dung, mà vì người nói lại là Hae In
Cậu cười khẩy, liếm môi, như để né tránh thứ gì đó đang trào lên tận cổ họng
Geum Seong Je
Lo cho tao à?
Chỉ dán mắt vào vết thương đang xử lý
Seong Je cắn môi dưới, trầm mặc
Cậu thọc tay vào túi áo, lôi ra bao thuốc đã nhàu nát
Rút một điếu, châm lửa, rít mạnh một hơi rồi nhả khói thẳng lên trần nhà
Geum Seong Je
Không được đâu
Giọng cậu khàn, ánh mắt dần tối lại
Geum Seong Je
Nếu tao không đấm tụi nó, tụi nó sẽ đạp tao như chó
Geum Seong Je
Thế giới này méo có chỗ cho đứa nào yếu đâu
Geum Seong Je
Bước chân ra khỏi nhà là phải sẵn sàng bị đạp gãy mẹ cái mặt
Geum Seong Je
Tao mà ngồi yên, tao mới chết thật đấy /cười khổ/
Geum Seong Je
Đường cùng rồi…tao đéo thoát nổi nữa
Tiếng xin lỗi nhẹ, mơ hồ, như thể chính cậu cũng chẳng tin nổi mình vừa nói ra
Hae In ngẩng lên nhìn cậu
Seong Je cười nhạt, nhếch môi
Cậu vươn vai, ngồi dựa hẳn ra sau, mắt khẽ nheo lại
Geum Seong Je
Mỗi lần tao bị thương mà được mày dán băng kiểu này..
Cô đặt miếng băng cuối cùng, rồi đứng dậy
Nhìn xuống cậu, giọng bình thản
Rồi không nói thêm gì nữa, cô bước thẳng vào bếp
Seong Je rít một hơi thuốc nữa, khẽ cười
Không rõ là cười vì bị mắng, hay vì trong cái thế giới đầy bạo lực và khói thuốc này, cuối cùng vẫn có một người chịu ở bên để chữa lành vết thương cho mình
Geum Seong Je
"Ha..con bà nó"
Geum Seong Je
"Nếu không vì Na Beak Jin..tao đã sớm thoát khỏi vũng lầy này rồi"
Geum Seong Je
"Chỉ là trong vũng lầy này...vẫn còn mày ở bên"
atho
Có mom nào mê Gotak hogg
Comments
𝐄𝐥𝐥𝐢𝐞
đọc tới đây thấy thương seong je kinh khủng… ảnh trong phim cũng mới 18 thôi ý, ngẫm lại nhiều lúc thấy ảnh cô đơn mà tội điênnn😭😭
2025-06-23
3
𝐄𝐥𝐥𝐢𝐞
có tui nè mommm, tui ghiềnnn ảnhh dữ lémm
2025-06-23
1
WmN👾
tr ơi tới giờ mới rảnh để đọc, dễ thương quá luôn á😭
2025-07-04
0