02.

# Căn nhà tranh #
_______________
Mái nhà tranh lợp cũ, kêu kẽo kẹt trong gió chiều. Bên trong, một cái bếp đất, một chõng tre, một cái nồi đen sì.
Đó là tất cả gia tài nhà Thành An – cộng thêm một người lạ vừa kéo từ dưới ruộng lên.
Lê Quang Hùng, tên đó nói như vậy. Nhưng An vẫn chưa chắc có nên tin hay không.
Cậu liếc người kia, đang ngồi co ro bên bếp, tay run run hơ lửa.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bộ anh là công tử hả? Nhìn cái dáng ngồi cũng thấy… cao cao tại thượng rồi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngồi sát bếp tí nữa, ngồi xa vậy ấm bằng niềm tin hả?
Hùng không đáp, chỉ rụt vai lại, ánh mắt vẫn nhìn vào lửa như thể trong đó có câu trả lời cho mọi chuyện trên đời.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cũng may nhà tui nghèo, không có chi để ăn trộm. Chớ không là tui trói lại từ đầu rồi á.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ta không phải kẻ xấu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Người xấu ai thừa nhận? [Nhún vai]
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nằm trôi sấp mặt mà tỉnh dậy còn biết nói "không xấu", đỉnh thiệt.
Quang Hùng quay sang, lần đầu tiên ánh mắt đó nhìn thẳng vào An.
Mắt sâu, có gì đó... rất lạ. Không giận, không buồn, chỉ lặng như thể đã nhìn qua trăm lần nghèo khổ, trăm lần giả dối.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhìn gì tui cha
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ê đừng nói anh muốn cướp sắc nha không được đâu à [Che thân]
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tên ngươi?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
... *Mẹ mai tao lên rừng chơi với khỉ còn hơn*
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tên tui là Đặng Thành An.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tui nấu cơm ngon lắm á, không tin mai ăn thử
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gì mà “ừm” vậy? Lúc nằm phơi bụng dưới ruộng ai cứu? Giờ ăn miếng cơm cũng "ừm"?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thì ta… cảm ơn.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
À còn anh tên gì
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thành An gật gù, gắp cục củi, đẩy vào bếp. Mùi khói bếp dậy lên, cay cay mũi.
Hùng khẽ hít nhẹ một hơi, như thể đó là thứ đầu tiên khiến hắn thấy mình đang sống thật.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ngươi sống một mình?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ờ. Cha đi làm mướn tận ngoài bến, má thì bị đau lưng, đang nằm đắp thuốc ở nhà bà ngoại.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn tui thì chăm cái nhà này… với giờ là chăm thêm anh luôn.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Phiền ngươi rồi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không có “ngươi” – “ta” gì hết trơn á, nghe quê.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gọi tui là An. Còn anh... thôi, kêu là Hùng đi cho gọn.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hùng...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mà tên đầy đủ của anh là Lê Quang Hùng thật hả
Hùng hơi khựng một chút, rồi gật đầu. An trợn mắt
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Trời má. Nghe như tên mấy ông quan á!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chỉ là... trùng tên thôi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ờ... hy vọng vậy. Chớ quan thật mà trôi sông kiểu đó là có phim hay để coi rồi đó.
Họ ngồi im một lát, bếp lửa kêu lách tách, như một tiếng đồng hồ cũ kỹ đang đếm từng giây trôi.
Không khí đột nhiên yên bình đến lạ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mùi khói bếp này... ấm thật.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nè, mai có khi làng đến hỏi về anh đó. Tui nói anh là bà con xa từ làng bên tới được không?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tuỳ ngươi. Ta không có nơi để về.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hỏi thiệt, anh trôi từ đâu ra?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
...Ta không biết. Lúc tỉnh lại thì đã thấy ngươi rồi.
An xoay người lại, nhìn thẳng Hùng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hay là... anh vừa nằm chơi với hà bá, vừa mơ thấy tiên nữ cởi cá?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giỡn chút coi phản ứng. Chứ im suốt làm tui tưởng đang nói chuyện với khúc gỗ.
Lần đầu tiên anh bật cười nhẹ, nụ cười ấy làm cho cậu muốn hỏi thêm anh một câu nữa, câu hỏi le lói trong lòng cậu nãy giờ
Nhưng cậu không hỏi. Chỉ đứng lên, phủi tay
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tối nay anh ngủ trên chõng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có cái chăn mỏng, gió lạnh ráng chịu. Sống sót dưới ruộng rồi, ngủ đất chắc không xi nhê gì
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Còn ngươi?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tui nằm sát bếp, có lửa, có tro. Ấm hơn nhiều.
Hùng nhìn theo dáng cậu bước về phía bếp, ánh sáng le lói hắt lên đôi mắt người đó – có cả cay xè lẫn dịu dàng.
Hắn nghĩ… có lẽ lần đầu tiên, hắn thấy được một mái nhà, không phải bằng ngói gạch, mà bằng lửa – và hơi người.
######
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play