Vong Hồn Đeo Bám Tôi [Beckyfreen~Freenbecky]
Chap 4
Freen(nàng)
Hưm* cúi đầu* phin bây giờ không có nhà...
Freen(nàng)
Cô cho phin ở đây được không*nói nhỏ*
Becky(em)
Đời nào người sống lại sống chung với ma quỷ chứ
Becky(em)
Tôi còn phải đi làm nuôi tôi nữa thêm cô bám tôi nữa sao tôi sống nổi
Freen(nàng)
Hong hong*xua tay* phin hong có ăn hay phá bec đâu
Freen(nàng)
Phin chỉ...xin bec cho phin một chỗ để yên nghỉ thôi...
Lòng cô cũng đồng cảm với nàng rồi cô cũng là trẻ mồ côi khi đủ 18 tuổi cô đã bị đá ra đời để kiếm ăn rồi
Becky(em)
*nhìn nàng* Cô còn hận thù nào chưa trả nữa không
Freen(nàng)
Phin...còn ạ *nhìn vào mắt bec*
Becky(em)
Hơi khó cho tôi thì phải...
Freen(nàng)
Vậy thôi cũng được ạ*cúi đầu*
Becky(em)
*nhìn em* Haizz tôi sẽ thử mà đừng có buồn
Becky(em)
Ây cha quên mất cơm nấu cong rồi*đứng dậy vào bếp*
Becky(em)
*lấy bát cới cơm* Mà nè freen
Freen(nàng)
Dạ*bay đến cô*
Becky(em)
Bộ...chị thiếu tình thương lắm sao,sao lại yêu hắn vậy
Freen(nàng)
....phin là trẻ mồ côi mà ạ...phin hong có ai yêu hết
Freen(nàng)
Mấy dì trong trại trẻ cũng hỏng thương phin
Freen(nàng)
Nói phin ăn nhiều nói phin ng.u nói phin không sứng được thương...
Becky(em)
* nhíu mày* Chị ở trại trẻ nào
Freen(nàng)
Là trại trẻ Hướng Dương
Becky(em)
À...tôi tưởng, tôi cũng là trẻ mồ côi tôi ở trại trẻ Hoa Hồng
Becky(em)
Mà ở đó có được ăn đầy đủ không *múc cơm ăn*
Freen(nàng)
Ở đó một ngày phin ăn một bữa...lâu lâu phin hong được ăn nữa
Freen(nàng)
*nhìn cơm thèm thuồng*
Becky(em)
Đợi tôi chút nhé
Cô vô nhà kho lục lội các thùng sốp rồi lấy ra bịch nhang dở còn vài cây cô lấy một cây rồi mang hột quẹt đốt lên
Freen(nàng)
*nhìn* em làm gì zậy
Becky(em)
*cắm nhang vô cơm* Đó ăn được không
Freen(nàng)
*nhìn gật gật * được ạ
Becky(em)
*cắm 2 cây đũa kế bên* ăn đi rồi mai đi đến kho đông lạnh với tôi tôi lấy x.ác em về
Becky(em)
Nè cho quả trứng* gắp đồ ăn vô chén*
Freen(nàng)
*sáng mắt* cảm ơn em hì hì*vui*
Becky(em)
*mỉm* vui vậy sao
Khoảng 2 tiếng sau cơm nàng ăn cũng hết cô mang chén bát đi rửa rồi ngồi coi TV cùng nhau
Becky(em)
Nè cô có sợ ma không
Becky(em)
Ủa tưởng cô là ma mà còn sợ ma à*cười*
Freen(nàng)
Ngày xưa phin bị nhốt trong phòng tối phin thấy ma á
Becky(em)
Gì trên đời làm gì có...*nhìn em* à quên không có gì
Becky(em)
Bị nhốt trong phòng tối sao tôi cũng sợ phòng đó lắm
Freen(nàng)
*nhìn* Em cũng bị nhốt rồi ạ
Becky(em)
Đúng rồi do nghịch ngợm làm bể ly thôi
Đến lúc gây cấn một cảnh tượng m.áu me rồi góc tường một con ma nhảy ra
Freen(nàng)
Áaaa*nhắm mắt*
Nàng sợ hãi ôm lấy tay cô nhưng cô chỉ cảm thấy tay hơi lành lạnh chứ không cảm nhận được hơi ấm
Freen(nàng)
*nhìn TV* ma... phin sợ ma
Becky(em)
*cười* Chị là con ma sợ ma đầu tiên tôi biết đó
Freen(nàng)
Ưm~~* nắm tay cô*
Becky(em)
Aii...sao tay lạnh vậy* cầm tay em*
Freen(nàng)
*ngại* phin...ch.ết ròi mà
Becky(em)
À không nói tôi quên mất*cười*
Nàng nhìn chằm chằm cô rồi bỗng nhiên biến về hình dạng kia
Becky(em)
*nhìn* oáiiiii~~* quay đi*
Freen(nàng)
Ơ..*nhìn vào TV*
Em thấy khuôn mặt nhuộm m.áu của mình thì chợt bật khóc rồi run rẩy
Freen(nàng)
Hức...*ôm mặt*
Becky(em)
Nè sao vậy*lo lắng*
Freen(nàng)
Sợ...phin sợ ma
Comments