Azure X Two Time ( Quay Lại Để Trả Thù Hay Để Yêu?)
chap 2: tao nhớ mày azure...
T/g
GÂU GÂU WOMP WOMP SKIBIDI TOLIET
T/g
ehm nay t/g hơi bị khùng thông cảm
T/g
mà t/g mới làm con azure trên màn hình nè
__________________________
Đêm – hệ thống cống ngầm dưới thành phố
Noob mở nắp cống. Elliot nhảy xuống đầu tiên rồi nói: "tui là shipper, không phải đặc nhiệm đâu😒"
Chance chui xuống cuối cùng – tay siết chặt khẩu súng. Mắt nhìn bản đồ như dán vào
chance
20 mét nữa.
Tụi tao sẽ tới nơi giữ Two Time.”
Two Time vừa tỉnh lại. Trông hắn đỡ hơn, nhưng ánh mắt vẫn lặng – kiểu “tôi không biết mình là con tin hay là người được thương.”
azure
“Tao sẽ không còng tay mày nữa.”
“Nếu m muốn rời đi, thì… thử đi xem.” – hắn nói, nửa thật nửa thử
two time
“Mày muốn tao chạy… hay muốn tao ở lại?”
“Tao muốn mày biết – có những thứ không thể rời đi, dù không ai giữ
Hai người nhìn nhau. Không phải hận – nhưng cũng chưa hẳn là tha
đột nhiên!
Cánh cửa bật tung.
Chance xuất hiện, mặt lạnh như thép, ánh mắt chỉ dán vào Two Time
chance
“Bước về phía tao. Ngay.” – hắn nói, không chớp mắt
azure
“Tao không làm hại nó.”
chance
“M giữ hắn như một con tin.”
azure
“Không.” – Azure siết tay – “Tao giữ hắn… để hắn nhớ tao là ai.”
two time
“Đừng bắn!
Nó không giết tao! Tao không phải bị bắt ép!”
chance
“M biết tao đã đi bao xa để tìm m không?”
“Tao không để m rơi vào tay kẻ đã chết.
Tao không muốn cứu một người đang muốn ở lại.”
azure
“Nếu tao thả hắn đi…
Mày sẽ dắt two time đi, và không bao giờ ai nhớ tao từng là gì.
Từng là người.
Từng là bạn bè
Từng là… gì đó của hắn.”
two time
“Mày từng là mọi thứ.
Nhưng giờ tao không thể là người giữ mày lại.
Tao không quên mày. Tao chỉ… không thuộc về mày nữa.”
azure
Nếu tao biết yêu mày… sẽ đau như chết lần nữa.
Tao đã không sống lại.”
Hắn quay đi. Không giữ. Không đuổi.
Chỉ để lại căn phòng trống – và một ký ức không thể chôn
T/g
m-má thằng chance.... mày làm azure buồn rồi kìa ^^...
chance
" tiếng ai đó..." - chance cảnh giác
elliot
" thôi tụi mình về..."
Tối muộn – tại nơi nhóm Chance đang trú ẩn
Two Time nằm trên giường. Mắt mở trừng. Không ngủ nổi.
Tay bật mở… một tin nhắn chưa gửi từ chiều
(tin nhắn) -->"Tao không quên mày."
Ngón tay run nhẹ.
Cuối cùng hắn bấm gửi. Không chờ trả lời.
Rồi hắn đứng dậy, mặc áo khoác, rời đi trong đêm.
Two Time lần theo cảm giác. Không biết Azure còn ở đó không.
Chỉ biết... nếu mình không đi, mình sẽ không chịu nổi
Hắn đến gần tòa nhà cũ – ánh sáng le lói từ tầng ba.
Bước chân nhẹ. Tim đập mạnh.
Và rồi… hắn thấy.
Azure
Đang ngồi cùng một cô gái ( không ai khác đó là t/g)
Azure đang nói gì đó – không lớn tiếng, nhưng có một thứ mềm trong giọng
Và… hắn cười
Nụ cười mà Two Time nghĩ... đã chôn trong máu một năm trước
Tim Two Time siết lại.
Không biết vì sao.
Không được quyền ghen. Không còn là gì.
Nhưng vẫn thấy cổ họng đắng, và tay... muốn rút lại tất cả những gì mình đã buông.
Hắn quay đi
Không để Azure thấy
two time
“Mày nói mày sống lại chỉ để tao nhớ mày.
Nhưng sao mày lại cười với ai đó như thể… tao chưa từng tồn tại?”
Two Time nằm xuống giường, mắt mở trừng
Tin nhắn Azure trả lời đã đến từ 1 giờ trước
Nhưng Two Time... không còn đọc nổi nữa.
Azure đứng cạnh cửa sổ. Ánh sáng chiếu xuyên qua tấm rèm rách.
Bên cạnh hắn – là cô gái đêm qua
Không phải người yêu
Chỉ là người biết toàn bộ câu chuyện Azure đã từng chôn suốt 1 năm.
T/g
Mất mạng để một người khác sống… rồi sống lại mà không biết mình là gì nữa.
Cậu không phải quái vật. Chỉ là chưa tha thứ cho chính mình.” – Rin: t/g nói, giọng nhẹ.
Azure im lặng. Hắn không trả lời.
Chỉ nhìn ra ngoài – nơi đêm qua hắn cảm thấy có người đã tới.
Nhưng không ở lại
Cùng lúc đó – tại nơi nhóm Chance trú ẩn
Two Time ngồi thẫn thờ, mắt không chớp.
Chance đi ngang, liếc một cái rồi ngồi xuống bên cạnh, vỗ lên bàn
chance
“Nói đi. Tối qua m đi đâu?”
chance
“Đừng xạo. Mắt mày không giấu được.”
two time
Tao thấy hắn. Cười với người khác.”
two time
Tao không được phép.”
chance
Sai. Mày không dám.” – Chance nhìn thẳng.
chance
Nếu mày tin Azure chỉ giữ mày lại để giết – thì mày đã không mất ngủ vì một nụ cười
Chiều hôm đó – Rin rời đi. Azure đứng một mình. Gió lạnh hơn bình thường.
Trong lòng hắn giờ chỉ có một câu hỏi chưa buông:
"Đêm qua… mày đã đứng đó đúng không?"
azure
Tao đã chết vì mày một lần.
Nhưng nếu mày im lặng mà đi…
Tao sẽ lại chết thêm một lần nữa.”
Một buổi tối nặng mây, trước hiên nhà trọ
Two Time ngồi im lặng, cằm gác lên đầu gối, mắt nhìn mông lung.
Cả ngày hôm nay, hắn không nói một lời.
chance
“Uống đi. Mày không ăn gì suốt từ sáng.”
chance
Tối qua, khi mày về, mày ngồi đó hơn 4 tiếng
Tao không ngủ. Tao thấy.”
chance
“Mày không phải đang giận hắn. Mày đang giận chính mày.
Vì mày sợ bước tới thì không còn đường lui.”
two time
“Tao có quyền gì để bước tới nữa?
Tao đã giết hắn.
Và giờ tao lại ghen vì hắn cười với người khác? Tao là cái gì?”
chance
haiz...Tao không biết mày là gì trong chuyện này.
Tao cũng không biết Azure muốn gì.
Nhưng tao biết… nếu tụi mày không nói ra, tụi mày sẽ tự xé nhau ra từng mảnh.”
Chance đứng dậy, bước về phía hẻm sau nhà.
Rồi chỉ tay
chance
“Tao đi theo Rin lúc sáng. Tao biết nơi hắn gặp cô ta. Tao lần theo.
Tao không ngu như mày tưởng.”
chance
Tao bắn được người xấu. Nhưng tao không bắn được người mày thương.
Mày nên đi – trước khi tao phải bắn cả hai vì quá ồn ào.”
Two Time chạy trong mưa.
Không cầm dù. Không suy nghĩ.
Chỉ biết – nếu lần này không nói… thì không có lần sau
Chance đi ra ngoài
Và đứng trước mặt anh – là Rin
Không báo trước. Không ồn ào.
Chỉ xuất hiện, như thể đã đứng đó từ rất lâu
Chance chĩa súng ngay – bản năng bật lên.
chance
“Tụi mày tới nhanh ghê.”
T/g
“Bỏ súng xuống. Tôi không đến để đánh.” – Rin nói, giọng rất nhẹ.
Chance không buông. Nhưng cũng không bắn
chance
Cô là gì của Azure?
T/g
“Người chứng kiến hắn chết. Và người duy nhất biết azure yêu two time.. mà không phải chỉ là bạn bè.”
chance
“Cô theo dõi tôi?” – Chance hỏi.
T/g
“Không. Tôi theo Azure
T/g
Tôi chỉ sợ… anh thật sự quên Azure từng là người.
Là một thằng bạn đã từng chết vì giữ lời hứa với Two Time.”
chance
Tôi không quên. Tôi chỉ không biết… cái gì còn là thật giữa tụi nó nữa.”
T/g
“Đừng đẩy họ ra xa nhau hơn.
Họ đã đủ đau để không biết mình nên giết hay nên giữ nhau rồi.”
T/g
“Nếu Azure ngã lần nữa…
Sẽ không ai đủ gần để kéo hắn lại ngoài trừ tôi...nhưng lúc đó tôi sẽ không can thiệp vào nữa"
two time
v-vậy là tao hiểu lầm azure rồi sao..."
chance
" mày chưa đi à two time?... tao nghĩ là mày nên gặp lại nó càng sớm càng tốt..."
" two time quay đi tìm kiếm azure..."
two time
“Mày… mày không chờ tao hỏi gì sao?” – Two Time khàn giọng.
azure
“Không. Tao chỉ muốn biết… mày còn gọi tên tao không.”
Two Time run. Không bước tới. Không bước lui.
Rồi… hắn bật khóc.
Như thể tất cả thứ bị nén suốt một năm vỡ nát.
Mọi tội lỗi. Mọi câu không dám nói. Mọi đêm không ngủ
two time
“Tao… tao xin lỗi. Tao chưa từng muốn giết mày.
Tao… chỉ muốn sống.
Nhưng sống không có mày, tao chỉ là cái xác biết đi.”
Và rồi – two time ôm chầm lấy Azure.
Ôm như cái ôm đầu tiên.
Cái ôm khi còn là bạn. Khi còn là người. Khi chưa có máu, chưa có dao
two time
“Mày vẫn còn ở đây.
Mày chưa đi đâu hết!!!…”
Azure không nói gì.
Chỉ đưa tay lên – ôm hắn lại.
Không siết. Không trả thù.
Chỉ ôm – như một con người biết mình đã được tha
__________________________________________
T/g
bye nhâ ai muốn có chap H thì cứ nói chứ tao lười vaiz cut
T/g
meo meo meo meo meo meo mèo méo meo méo mèo mèo mẹo 💔💔💔❤️❤️❤️❤️
Comments
Simplo Two Time
Có cho join khum t/g?
2025-06-23
1
Simplo Two Time
cho nguyên truyện H++ ik:)))
2025-06-23
1
Simplo Two Time
Trời ơi điệp viên hả 🤑🤑
2025-06-23
1