[ Tokyo Revengers] Khi Ánh Dương Xoa Dịu Băng Giá
bước chân đầu tiên
Cô ấy , em = nữ chính
Cậu ấy , anh = nam chính
Em cầm một hộp sữa và một chiếc bánh quy, từ từ tiến lại gần izana đang ngồi trong góc
Em đứng dậy , chân khẽ nhấc lên nổi hạ xuống . Trái tim em đập nhanh hơn một chút . Em biết mình đang làm gì . Đây không phải là điều em thường làm . Em luôn giữ khoản cách , nhưng lần này... Có điều gì đó thôi thúc em
Anh vẫn ngồi yên, tấm lưng dựa vào bức tường lạnh lẽo . Tiếng cười nói ồn ào của những đứa trẻ khác dường như không chạm tới anh . Anh đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình , nơi chỉ có bóng tối và sự cô độc .
Em đi đến tủ đồ ăn vặt , lấy một hộp sữa và một chiếc bánh quy . Đây là phần ăn vặt của em . Em hiếm khi ăn , nhưng hôm nay, em muốn chia sẻ nó
Từng bước chân của em nhẹ nhàng , cẩn trọng , như sợ làm vỡ tan bầu không khí tĩnh lặng xung quanh anh . Em tiến lại gần hơn , đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của anh
Anh bất giác nhíu mày . Một mùi hương quen thuộc , thoang thoảng mùi sữa và bánh quy . Có ai đó đang đến gần , anh không thèn mở mắt, cứ để họ đi đi . Anh không muốn bất cứ sự can thiệp nào
Em đứng lại , một khoản cách vừa đủ . Không quá gần để anh thấy sự đe dọa , cũng không quá xa để anh không nhận ra sự hiện diện của em . Em nhìn anh , mái tóc bạch kim phủ xuống che đi một phần khuôn mặt
Em nhẹ nhàng đặt hộp sữa và chiếc bánh quy xuống nền nhà ngay cạnh tay anh . Giọng em nhỏ nhẹ, gần như thì thầm không mang theo bất cứ sự phán xét hay thương hại nào
Anh giật mình. Đôi mắt tím biếc từ từ mở ra , ngước nhìn . Trước mắt anh là một cô bé với mái tóc đen nhánh , đôi mắt đen lấp lánh nhìn thẳng vào anh , không nè tránh . trên nền nhà là một hộp sữa và bánh quy
Anh nhìn hợp sữa rồi nhìn cô bé . gương mặt cô bé tĩnh lặng , không biểu lộ nhiều cảm xúc , nhưng ánh mắt lại có sự kiên định lạ kỳ, cô không sợ anh sao ?
Anh không nói gì , tay vẫn giữ nguyên , không động đậy , anh không hiểu . tại sao cô lại làm vậy ? Anh chưa từng gặp cô ấy trước đây
Em biết anh bối rối, em không cô gắng nói nhiều . chỉ im lặng, em chỉ muốn anh biết, anh hoàn toàn không một mình
Em lại nói , khẽ khàng hơn nữa , rồi chậm rãi quay lưng , trở về góc phòng của mình . em ko muốn tạo áp lực cho anh . Em muốn anh tự nguyện chấp nhận
Anh nhìn theo bóng lưng cô cho đến khi cô ngồi xuống góc phòng . hộp sữa và bánh quy vẫn nằm đó, bên cạnh tay anh
Một sự ấm áp lạ lẫm , mong manh bất đầu leo lỏi vào trái tim băng giá của anh . Lần đầu tiên, có ai đó không nhìn anh bằng ánh mắt thương hại hay sợ hãi
Anh đưa tay ra , khẽ chạm vào hộp sữa lạnh , dù chỉ là một cử chỉ nhỏ , nhưng nó lại mang một sức nặng lớn lao . Anh nhặt hợp sữa lên , siết nhẹ trong lòng bàn tay . Đôi mắt tím, lần đầu tiên, không hoàn toàn trống rỗng.
Comments
Maito
Không sai đã đọc truyện này, tuyệt vời luôn 🤩🤩
2025-06-24
2