Lá Bài Thứ Mười Tám [LyHanSara] [HungAn]
2. Ký ức mơ hồ
Tối hôm đó , mưa không dứt mà chỉ mạnh dần
Cả 2 người trong 1 căn nhà nhỏ , sợ lắm chứ..
Sau khi ăn xong buổi tối , cả 2 rúc nhanh vào phòng
Mỗi người 1 giường rồi cùng nằm tâm sự đôi chút chuyện , được 1 lúc thì đèn tắt đi. Cúp điện rồi, đành cất lời vào , chúc ngủ ngon rồi em và cậu cùng vào giấc ngủ
Hôm nay lịch học vào buổi chiều nên sáng rất rảnh
An là người dậy đầu tiên , bước xuống giường , vệ sinh cá nhân rồi vào bếp chuẩn bị buổi sáng
Han Sara
Buổi sáng tốt lành
Thành An
Buổi sáng tốt lành /cười nhẹ/
Thành An
Sao vậy /dọn đồ ăn lên bàn/
Em khẽ ngồi xuống ghế rồi thở dài
Thành An
Chắc cậu quên gì đó thôi , nó sẽ tự tìm đến
Thành An
/đập nhẹ tay/ ăn ngon miệng
Thành An
Tớ đăng ký kí túc xá rồi á
Han Sara
Nhanh thế , mà vậy cũng tiện
Han Sara
Dạo này thời tiết thất thường nhỉ
Thành An
Mưa nắng thay phiên, dự báo thời tiết còn sai mà
Han Sara
Thôi chuẩn bị đồ , nay được nghỉ 2 tiết cuối đó
Han Sara
Đúng rồi, vừa nhận được thông báo
Han Sara
Thầy bị tai nạn nên tạm thời nghỉ dạy 1 thời gian
Thành An
Thầy ấy mà cũng bị tai nạn hả?
Thành An
Thầy ấy là người nghiêm khắc trong mọi việc mà ta
Han Sara
Chắc chỉ là chút sơ suất thôi
Lá bài Judgement (XX) - mở đầu
Sơ lược về Linh và Hùng nhé
Quang Hùng, một học sinh bình thường nhưng khá nổi vì vẻ đẹp của bản thân. Anh có khả năng nhìn thấy được người âm nhưng chọn cách im lặng , xem nó như 1 khoảng trống -như An.
Thảo Linh, khá ít nói , khó gần , khó tiếp xúc hay giao tiếp. Cô có thể trừ tà , nhờ 1 chút vào người bạn thân là Hùng
Tuy cả hai là bạn , nhưng cũng ít nói chuyện với nhau, chỉ khi có gì đó thì mới trò chuyện với nhau nhiều
Có thể thấy 4 người đều khá giống nhưng cả 2 đôi này đều bí ẩn và khác nhau 1 chút
Han Sara
Lớp trống quá nhỉ?
Thành An
Hmm..cũng phải, chỉ mới 12 giờ 13 phút
Bỏ đi những suy nghĩ đó , em và cậu đi xuống chỗ ngồi..lại nói chuyện 1 chút với nhau
Thành An
Dạo này tớ thấy trường ít ma lại rồi..
Han Sara
Hầu như ở trường, tớ cảm thấy mọi thứ mờ nhạt quá.. chẳng còn cảm nhận được gì
Han Sara
Hay xuống phòng y tế 1 lát
Thành An
Tớ ngủ 1 chút , nào học thì gọi tớ nha
An vừa đi vào giấc ngủ , thì Hùng từ cửa bước vào. Ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía cậu , không phải là liếc hay ánh mắt trầm , mà là 1 ánh mắt nhẹ nhàng, trầm lạnh , khẽ nhìn ngang qua cậu rồi rời đi
Không biết có thế lực gì mà thôi thúc em bắt chuyện và làm quen với anh
Nhẹ nhàng ra khỏi chỗ rồi bước lại gần anh
Han Sara
Ra chơi tớ mời cậu 1 bữa ăn được không?
Anh nhìn nhẹ rồi vô thức gật đầu, xong anh quay về hướng cửa sổ , tiếp tục lạnh đi
Sara thì về lại chỗ, vẫn chìm vào những suy nghĩ của bản thân .."tại sao mình lại nói vậy" , "mình vừa làm gì vậy"..
Học được nửa tiết đầu , An quay qua ngỏ lời với em muốn đổi chỗ
Thành An
Đổi chỗ với tớ được không
Thành An
Tớ cảm thấy ngồi ở đây không ổn lắm
Han Sara
Đợi thời gian chuyển tiết nha , giờ mà đổi..e là khó
Rồi cũng đổi chỗ thôi , khi đổi An cảm thấy ổn hơn chút
Để dễ hình dung thì đây là thứ tự họ ngồi.
An - Sara - Hùng - Linh
Giờ ra chơi như đã hẹn thì cùng xuống canteen
Quang Hùng
Cậu bạn kia..không đi à?
Han Sara
Có, nhưng cậu ấy đi lấy đồ ăn rồi
Thảo Linh
Nhanh nhé , dưới này không quen
Bỗng An đặt mạnh khay đồ ăn xuống bàn , cả 3 thoáng giựt mình nhìn cậu..
Khoảng cách 4 người không xa , nhưng An với Hùng thì khá gần
Thành An
Tớ thấy... choáng quá..
Han Sara
Cậu cần xuống y tế không?
Thành An
Hừm, không sao , tớ ổn
Rồi lại lặng im , Hùng khẽ nhích ra xa An chút mới bắt đầu ăn
Chỉ có Linh là không ăn , cũng đúng . Từ trước giờ chưa ai thấy Linh ăn hay hoạt động nhiều ở trường, muốn gặp thì chắc chỉ có thể gặp ở lớp học
Buổi ăn kết thúc nhanh , mọi thứ lại trở về ban đầu
Vì một số vấn đề , nên cả 2 ở lại khá muộn mới về
An đang dắt chiếc moto của mình ra thì
Han Sara
Tớ quên bộ bài trên lớp
Thành An
Lên lấy đi , tớ đợi
Han Sara
Ừm, tớ đi nhanh đâyy
Em quay người, chạy ngược lại lên lớp. Hành lang tối đen mờ nhạt
Cửa lớp không khoá , em đẩy nhẹ cánh cửa, tiếng bản lề kêu cót két giữa không gian tĩnh lặng
Lớp học không người nhưng không hoàn toàn trống
Em bước nhanh qua những dãy bàn , bộ bài vẫn vậy vẫn ở trên bàn như lúc ra về
Bộ bài mở , làm trượt ra 1 vài lá bài lên bàn
Em khẽ khựng lại , vì rõ ràng bộ bài này chưa từng được mở ra khi em ở lớp..
Tay em khẽ chạm vào mép lá , luồng hơi lạnh lướt qua cổ tay
Là lá bài The Moon (XVIII) - Sự mơ hồ , dối trá , mộng mị , nhưng đối với fic sẽ hiểu theo _ thường xuất hiện khi ai đó đang cảm thấy lạc lõng, không chắc chắn, hoặc mơ hồ về bản thân, về người khác. Đặc biệt là khi ai đó sắp nhìn ra một phần sự thật… mà chưa chắc đã sẵn sàng để biết.
Em nuốt nước bọt. Cái tên đó… quen.
Không, là cảm giác của nó quen. Như thể lá bài đã nằm đó từ rất lâu, từ trước cả khi em biết bài Tarot là gì.
Một cơn gió mỏng lùa vào qua cửa sổ. Hơi nước bám mờ trên kính… và trong khoảnh khắc đó Sara thấy một bóng người.
Dáng nữ, tóc dài. Ánh mắt như đang nhìn thẳng vào em, nhưng không rõ khuôn mặt.
Chỉ vài giây rồi biến mất..
Sara đứng lặng. Tim đập nhanh. Không ai gọi tên em. Không ai chạm vào em.
Nhưng… em thấy nhớ. Nhớ một người mà mình chưa từng gặp. Nhớ một ánh mắt, một dáng hình . Cảm giác này... không phải là sợ. Mà là... chưa kịp nhớ ra.
Comments