Chương 4:

Năm đó....
Bgjhvshedehdgesvejvvsg
Yhiydhrugejvhdhgsjg
Hgdudhdgdhdggddhdhgduhnbdhebudvciuohdbvkckjsvcihshsbwwdbbjdhdvjhb
Tóm lại
Trương Cực và Chu Chí Hâm là thanh mai trúc mã
quay về thực tại
Trương Cực
Trương Cực
A...anh//ko tin vào mắt mình//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Em nhớ rồi//đứng dậy//
Trương Cực
Trương Cực
//ngồi trên giường//e ko ngờ
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//cười nhẹ//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Chúng ta vẫn như lúc đó được chứ
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Sau khi a và e đi du học//bắt đầu kể//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Em liền lạnh nhạt dường như ko nhớ anh là ai//có chút buồn//
Trương Cực
Trương Cực
//nhào vào lòng anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//ôm em// ngày mai e đến nhà anh
Trương Cực
Trương Cực
//khó hiểu//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Anh sẽ nói với bác gái
Trương Cực
Trương Cực
Vâng ạ//dụi đầu lên áo anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//xoa đầu//
Đến sáng hôm sau
.
.
.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Oa ~//trùm chăn//
Trương Cực
Trương Cực
//bị đánh thức//gì đấy?
Chu Chí Hâm mơ thấy ác mộng
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
đừng mà !//cau mày//
Trương Cực
Trương Cực
anh sao vậy?//lo lắng ko biết phải làm gì//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Oa Oa oa ko thể được//khóc//
Thật ra anh mơ thấy kí ức lúc nhỏ của chính mình
Tuổi thơ của anh ko mấy tốt đẹp
Cũng chỉ có Trương Cực biết anh đã phải trải qua và chịu được những gì
Anh mơ về một đoạn hồi ức trong quá khứ
Lúc đấy anh bị bạo lực hội đồng
gia thế nhà anh rất khủng nhưng bố mẹ ít khi quan tâm đến anh
Anh bị thương cũng chẳng để ý đến
Anh bị một đám ăn chơi kéo vào một con đường vắng
Đánh đập dã man
Nhưng không một ai biết
Trương Cực lúc đó đi học về vô tình thấy
Sau đó anh buông xoã tất cả ấm ức mik phải chịu
Ns tất cả những gì mình trải qua cho Trương Cực biết
Từ đó Trương Cực luôn là người an ủi xoa dịu anh
Đến lớn thì hai người cùng đi du học nên ít khi nói chuyện
Đến tận giờ phút này hai người mới có thể ở cùng nhau
Trương Cực
Trương Cực
//lay người anh// này anh ổn không?
Trương Cực
Trương Cực
"anh ấy mơ thấy gì vậy chứ"
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//thoát khỏi giấc mơ//oa~
anh nghĩ ở nhà chỉ có mik
Trương Cực
Trương Cực
Chu Chí Hâm?//nhìn anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Trương Cực//hốt hoảng//
Trương Cực
Trương Cực
Lúc nãy anh sao thế?//hỏi thăm//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
anh...anh//khó sử//
Trương Cực
Trương Cực
Anh gặp ác mộng sao?//xoa đầu anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//cúi đầu//anh thấy có người...
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Đánh anh//nhớ lại//
Trương Cực
Trương Cực
//lo lắng//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Lúc đấy ... rất giống thật//sợ hãi//
Trương Cực
Trương Cực
Là năm đó sao?//bưng mặt anh lên//
má anh bị Trương Cực bóp
Nhìn đáng yêu cực
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//gật đầu ko nói gì//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Chúng ta về nhà được chứ//hỏi//
Trương Cực
Trương Cực
Được nếu anh muốn//cười//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//làm nũng//
Trương Cực
Trương Cực
Sao giờ anh trẻ con thế//Trêu//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ưm,em ns gì?trẻ con á//quay mặt sang chỗ khác//
Trương Cực
Trương Cực
dỗi hả//chọc chọc mặt anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Hứ,bt còn hỏi//không thèm nhìn//
Trương Cực
Trương Cực
Thôi mà//kéo mặt anh ra//tha lỗi cho em
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tạm tha//cười cười//
Trương Cực
Trương Cực
//bật cười//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
đi về nhà//kéo tay em//
Trương Cực
Trương Cực
Đi đi//véo má anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//xoa xoa// đau đấy nhá
Trương Cực
Trương Cực
//véo thêm cái nữa//dễ thương thế này mà không cho véo
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
graaaaaa,đau anh//mếu//
Rồi ai trên ai dưới vậy:))
Trương Cực
Trương Cực
Thoy thoy,e xloi cục zàng mâ/xoa má cho anh//
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
//cười ngốc//đi được chưa,lâu lắm rồi đó
Trương Cực
Trương Cực
Đi nhanh lên,gây chuyện mãi
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
ủa ai gây dọ//mỉa mai//
Trương Cực
Trương Cực
Anh dám hả//tức//
Trương Cực
Trương Cực
Thôi nhường anh
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Hơ hơ//đi xuống cầu thang//
Trương Cực
Trương Cực
//đi theo//

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play